“望长楸而太息兮”这段文字出自哪里?

上一句:哀见君而不再得

“望长楸而太息兮”出自先秦诗人屈原的诗句: 《哀郢》

下一句:涕淫淫其若霰

屈原写关于中药材的诗句

"望长楸而太息兮" 诗句出自先秦诗人屈原《哀郢》

皇天之不纯命兮何百姓之震愆
民离散而相失兮方仲春而东迁
去故乡而就远兮遵江夏以流亡
出国门而轸怀兮甲之朝吾以行
发郢都而去闾兮怊荒忽之焉极
楫齐杨以容与兮哀见君而不再得
望长楸而太息兮涕淫淫其若霰
过夏首而西浮兮顾龙门而不见
心婵媛而伤怀兮眇不知其所蹠
顺风波以从流兮焉洋洋而为客
凌阳侯之泛滥兮忽翱翔之焉薄
心絓结而不解兮思蹇产而不释
将运舟而下浮兮上洞庭而下江
去终古之所居兮今逍遥而来东
羌灵魂之欲归兮何须臾而忘反
背夏浦而西思兮哀故都之日远
登大坟以远望兮聊以舒吾忧心
哀州土之平乐兮悲江介之遗风
当陵阳之焉至兮淼南渡之焉如
曾不知夏之为丘兮孰两东门之可芜
心不怡之长久兮忧与愁其相接
惟郢路之辽远兮江与夏之不可涉
忽若去不信兮至今九年而不复
惨郁郁而不通兮蹇侘傺而含戚
外承欢之汋约兮谌荏弱而难持
忠湛湛而愿进兮妒被离而障之
尧舜之抗行兮瞭杳杳而薄天
众谗人之嫉妒兮被以不慈之伪名
憎愠惀之修美兮好夫人之慷慨
众踥蹀而日进兮美超远而逾迈
乱曰:曼余目以流观兮冀一反之何时
鸟飞反故乡兮狐死必首丘
信非吾罪而弃逐兮何日夜而忘之

《哀郢》 拼音标注

āi yǐng
huáng tiān zhī bù chún mìng xī,
hé bǎi xìng zhī zhèn qiān。
mín lí sàn ér xiāng shī xī,
fāng zhòng chūn ér dōng qiān。
qù gù xiāng ér jìu yuǎn xī,
zūn jiāng xià yǐ líu wáng。
chū guó mén ér zhěn huái xī,
jiǎ zhī zhāo wú yǐ xíng。
fā yǐng dū ér qù lv́ xī,
chāo huāng hū zhī yān jí。
jí qí yáng yǐ róng yǔ xī,
āi jiàn jūn ér bù zài dé。
wàng cháng qīu ér tài xī xī,
tì yín yín qí ruò xiàn。
guò xià shǒu ér xī fú xī,
gù lóng mén ér bù jiàn。
xīn chán yuàn ér shāng huái xī,
miǎo bù zhī qí suǒ zhí。
shùn fēng bō yǐ cóng líu xī,
yān yáng yáng ér wèi kè。
líng yáng hóu zhī fàn làn xī,
hū áo xiáng zhī yān bó。
xīn guà jié ér bù jiě xī,
sī jiǎn chǎn ér bù shì。
jiāng yùn zhōu ér xià fú xī,
shàng dòng tíng ér xià jiāng。
qù zhōng gǔ zhī suǒ jū xī,
jīn xiāo yáo ér lái dōng。
qiāng líng hún zhī yù gūi xī,
hé xū yú ér wàng fǎn。
bèi xià pǔ ér xī sī xī,
āi gù dū zhī rì yuǎn。
dēng dà fén yǐ yuǎn wàng xī,
liáo yǐ shū wú yōu xīn。
āi zhōu tǔ zhī píng lè xī,
bēi jiāng jiè zhī yí fēng。
dāng líng yáng zhī yān zhì xī,
miǎo nán dù zhī yān rú。
céng bù zhī xià zhī wèi qīu xī,
shú liǎng dōng mén zhī kě wú。
xīn bù yí zhī cháng jǐu xī,
yōu yǔ chóu qí xiāng jiē。
wéi yǐng lù zhī liáo yuǎn xī,
jiāng yǔ xià zhī bù kě shè。
hū ruò qù bù xìn xī,
zhì jīn jǐu nián ér bù fù。
cǎn yù yù ér bù tōng xī,
jiǎn chà chì ér hán qī。
wài chéng huān zhī zhuó yuē xī,
chén rěn ruò ér nán chí。
zhōng zhàn zhàn ér yuàn jìn xī,
dù bèi lí ér zhàng zhī。
yáo shùn zhī kàng xíng xī,
liǎo yǎo yǎo ér bó tiān。
zhòng chán rén zhī jí dù xī,
bèi yǐ bù cí zhī wěi míng。
zēng yùn lún zhī xīu měi xī,
hǎo fū rén zhī kāng kǎi。
zhòng qiè dié ér rì jìn xī,
měi chāo yuǎn ér yú mài。
luàn yuē : màn yú mù yǐ líu guān xī,
jì yī fǎn zhī hé shí。
niǎo fēi fǎn gù xiāng xī,
hú sǐ bì shǒu qīu。
xìn fēi wú zùi ér qì zhú xī,
hé rì yè ér wàng zhī。

《哀郢》 作者简介

屈原

屈原(约公元前340—公元前278年),中国战国时期楚国诗人、政治家。出生于楚国丹阳秭归(今湖北宜昌)。战国时期楚国贵族出身,任三闾大夫、左徒,兼管内政外交大事。公元前278年秦将白起一举攻破楚国首都郢都。忧国忧民的屈原在长沙附近汩罗江怀石自杀,端午节据说就是他的忌日。他写下许多不朽诗篇,成为中国古代浪漫主义诗歌的奠基者,在楚国民歌的基础上创造了新的诗歌体裁楚辞。他创造的“楚辞”文体在中国文学史上独树一帜,与《诗经》并称“风骚”二体,对后世诗歌创作产生积极影响。

Processed in 0.130251 Second , 301 querys.