“久之”这段文字出自哪里?

上一句:其一犬坐于前

“久之”出自清代诗人蒲松龄的诗句: 《狼三则》

下一句:目似瞑

蒲松龄写关于中药方剂的诗句

"久之" 诗句出自清代诗人蒲松龄《狼三则》

其一有屠人货肉归,日已暮欻一狼来瞰担上肉似甚垂暮随尾行数里
屠惧示之以刃少却;及走又从之
屠无计思狼所欲者肉不如姑悬诸树而早取之
遂钩肉翘足挂树间示以空担
狼乃止
屠归
昧爽往取肉遥望树上悬巨物似人缢死状
大骇逡巡近视之则死狼也
仰首细审见狼口中含肉钩刺狼腭如鱼吞饵
时狼皮价昂直十余金屠小裕焉
缘木求鱼狼则罹之是可笑也
其二一屠晚归,担中肉尽止有剩骨
途中两狼缀行甚远
屠惧投以骨
一狼得骨止一狼仍从
复投之后狼止而前狼又至
骨已尽矣而两狼之并驱如故
屠大窘恐前后受其敌
顾野有麦场场主积薪其中苫蔽成丘
屠乃奔倚其下弛担持刀
狼不敢前眈眈相向
少时一狼径去其一犬坐于前
久之目似瞑意暇甚
屠暴起以刀劈狼首又数刀毙之
方欲行转视积薪后一狼洞其中意将隧入以攻其后也
身已半入止露尻尾
屠自后断其股亦毙之
乃悟前狼假寐盖以诱敌
狼亦黠矣而顷刻两毙禽兽之变诈几何哉?
止增笑耳

其三一屠暮行,为狼所逼
道旁有夜耕所遗行室奔入伏焉
狼自苫中探爪入
屠急捉之令不可去
但思无计可以死之
惟有小刀不盈寸遂割破狼爪下皮以吹豕之法吹之
极力吹移时觉狼不甚动方缚以带
出视则狼胀如牛股直不能屈口张不得合
遂负之以归
非屠,乌能作此谋也!
三事皆出于屠;则屠人之残爆,杀狼亦可用也

《狼三则》 拼音标注

láng sān zé
qí yī yǒu tú rén huò ròu gūi,
rì yǐ mù,
xū yī láng lái,
kàn dàn shàng ròu,
sì shén chúi mù,
súi wěi xíng shù lǐ。
tú jù,
shì zhī yǐ rèn,
shǎo què ; jí zǒu,
yòu cóng zhī。
tú wú jì,
sī láng suǒ yù zhě ròu,
bù rú gū xuán zhū shù ér zǎo qǔ zhī。
sùi gōu ròu,
qiáo zú guà shù jiān,
shì yǐ kōng dàn。
láng nǎi zhǐ。
tú gūi。
mèi shuǎng,
wǎng qǔ ròu,
yáo wàng shù shàng xuán jù wù,
sì rén yì sǐ zhuàng。
dà hài,
qūn xún jìn shì zhī,
zé sǐ láng yě。
yǎng shǒu xì shěn,
jiàn láng kǒu zhōng hán ròu,
gōu cì láng è,
rú yú tūn ěr。
shí láng pí jià áng,
zhí shí yú jīn,
tú xiǎo yù yān。
yuán mù qíu yú,
láng zé lí zhī,
shì kě xiào yě。
qí èr yī tú wǎn gūi,
dàn zhōng ròu jǐn,
zhǐ yǒu shèng gǔ。
tú zhōng liǎng láng,
zhùi xíng shén yuǎn。
tú jù,
tóu yǐ gǔ。
yī láng dé gǔ zhǐ,
yī láng réng cóng。
fù tóu zhī,
hòu láng zhǐ ér qián láng yòu zhì。
gǔ yǐ jǐn yǐ,
ér liǎng láng zhī bìng qū rú gù。
tú dà jiǒng,
kǒng qián hòu shòu qí dí。
gù yě yǒu mài cháng,
cháng zhǔ jī xīn qí zhōng,
shān bì chéng qīu。
tú nǎi bēn yǐ qí xià,
chí dàn chí dāo。
láng bù gǎn qián,
dān dān xiāng xiàng。
shǎo shí,
yī láng jìng qù,
qí yī quǎn zuò yú qián。
jǐu zhī,
mù sì míng,
yì xiá shén。
tú bào qǐ,
yǐ dāo pī láng shǒu,
yòu shù dāo bì zhī。
fāng yù xíng,
zhuǎn shì jī xīn hòu,
yī láng dòng qí zhōng,
yì jiāng sùi rù yǐ gōng qí hòu yě。
shēn yǐ bàn rù,
zhǐ lù kāo wěi。
tú zì hòu duàn qí gǔ,
yì bì zhī。
nǎi wù qián láng jiǎ mèi,
gài yǐ yòu dí。
láng yì xiá yǐ,
ér qǐng kè liǎng bì,
qín shòu zhī biàn zhà jī hé zāi ?
zhǐ zēng xiào ěr。
qí sān yī tú mù xíng,
wèi láng suǒ bī。
dào páng yǒu yè gēng suǒ yí xíng shì,
bēn rù fú yān。
láng zì shān zhōng tàn zhuǎ rù。
tú jí zhuō zhī,
lìng bù kě qù。
dàn sī wú jì kě yǐ sǐ zhī。
wéi yǒu xiǎo dāo bù yíng cùn,
sùi gē pò láng zhuǎ xià pí,
yǐ chūi shǐ zhī fǎ chūi zhī。
jí lì chūi yí shí,
jué láng bù shén dòng,
fāng fú yǐ dài。
chū shì,
zé láng zhàng rú níu,
gǔ zhí bù néng qū,
kǒu zhāng bù dé hé。
sùi fù zhī yǐ gūi。
fēi tú,
wū néng zuò cǐ móu yě !
sān shì jiē chū yú tú ; zé tú rén zhī cán bào,
shā láng yì kě yòng yě。

《狼三则》 作者简介

蒲松龄

蒲松龄(1640-1715)字留仙,一字剑臣,别号柳泉居士,世称聊斋先生,自称异史氏,现山东省淄博市淄川区洪山镇蒲家庄人。出生于一个逐渐败落的中小地主兼商人家庭。19岁应童子试,接连考取县、府、道三个第一,名震一时。补博士弟子员。以后屡试不第,直至71岁时才成岁贡生。为生活所迫,他除了应同邑人宝应县知县孙蕙之请,为其做幕宾数年之外,主要是在本县西铺村毕际友家做塾师,舌耕笔耘,近40年,直至1709年方撤帐归家。1715年正月病逝,享年76岁。创作出著名的文言文短篇小说集《聊斋志异》。

Processed in 0.192195 Second , 307 querys.