“移步出词林”这段文字出自哪里?

上一句:欹案观坟典

“移步出词林”出自唐代诗人李世民的诗句: 《帝京篇十首》

下一句:停舆欣武宴

"移步出词林" 诗句出自唐代诗人李世民《帝京篇十首》

秦川雄帝宅函谷壮皇居
绮殿千寻起离宫百雉馀
连薨遥接汉飞观迥凌虚
云日隐层阙风烟出绮疏
岩廊罢机务崇文聊驻辇
玉匣启龙图金绳披凤篆
韦编断仍续缥帙舒还卷
对此乃淹留欹案观坟典
移步出词林停舆欣武宴
雕弓写明月骏马疑流电
惊雁落虚弦啼猿悲急箭
阅赏诚多美于兹乃忘倦
鸣笳临乐馆眺听欢芳节
急管韵朱弦清歌凝白雪
彩凤肃来仪玄鹤纷成列
去兹郑卫声雅音方可悦
芳辰追逸趣禁苑信多奇
桥形通汉上峰势接云危
烟霞交隐映花鸟自参差
何如肆辙迹万里赏瑶池
飞盖去芳园兰桡游翠渚
萍间日彩乱荷处香风举
桂楫满中川弦歌振长屿
岂必汾河曲方为欢宴所
落日双阙昏回舆九重暮
长烟散初碧皎月澄轻素
搴幌玩琴书开轩引云雾
斜汉耿层阁清风摇玉树
欢乐难再逢芳辰良可惜
玉酒泛云罍兰殽陈绮席
千钟合尧禹百兽谐金石
得志重寸阴忘怀轻尺璧
建章欢赏夕二八尽妖妍
罗绮昭阳殿芬芳玳瑁筵
佩移星正动扇掩月初圆
无劳上悬圃即此对神仙
以兹游观极悠然独长想
披卷览前踪抚躬寻既往
望古茅茨约瞻今兰殿广
人道恶高危虚心戒盈荡
奉天竭诚敬临民思惠养
纳善察忠谏明科慎刑赏
六五诚难继四三非易仰
广待淳化敷方嗣云亭响

dì jīng piān shí shǒu
qín chuān xióng dì zhái,
hán gǔ zhuàng huáng jū。
qǐ diàn qiān xún qǐ,
lí gōng bǎi zhì yú。
lián hōng yáo jiē hàn,
fēi guān jiǒng líng xū。
yún rì yǐn céng què,
fēng yān chū qǐ shū。
yán láng bà jī wù,
chóng wén liáo zhù niǎn。
yù xiá qǐ lóng tú,
jīn shéng pī fèng zhuàn。
wéi biān duàn réng xù,
piǎo zhì shū huán juàn。
dùi cǐ nǎi yān líu,
yī àn guān fén diǎn。
yí bù chū cí lín,
tíng yú xīn wǔ yàn。
diāo gōng xiě míng yuè,
jùn mǎ yí líu diàn。
liáng yàn luò xū xián,
tí yuán bēi jí jiàn。
yuè shǎng chéng duō měi,
yú zī nǎi wàng juàn。
míng jiā lín lè guǎn,
tiào tīng huān fāng jié。
jí guǎn yùn zhū xián,
qīng gē níng bái xuě。
cǎi fèng sù lái yí,
xuán hè fēn chéng liè。
qù zī zhèng wèi shēng,
yǎ yīn fāng kě yuè。
fāng chén zhūi yì qù,
jìn yuàn xìn duō qí。
qiáo xíng tōng hàn shàng,
fēng shì jiē yún wēi。
yān xiá jiāo yǐn yìng,
huā niǎo zì cān chà。
hé rú sì chè jī,
wàn lǐ shǎng yáo chí。
fēi gài qù fāng yuán,
lán náo yóu cùi zhǔ。
píng jiān rì cǎi luàn,
hé chù xiāng fēng jǔ。
gùi jí mǎn zhōng chuān,
xián gē zhèn cháng yǔ。
qǐ bì fén hé qū,
fāng wèi huān yàn suǒ。
luò rì shuāng què hūn,
húi yú jǐu zhòng mù。
cháng yān sàn chū bì,
jiǎo yuè chéng qīng sù。
qiān huǎng wán qín shū,
kāi xuān yǐn yún wù。
xié hàn gěng céng gé,
qīng fēng yáo yù shù。
huān lè nán zài féng,
fāng chén liáng kě xī。
yù jǐu fàn yún léi,
lán yáo chén qǐ xí。
qiān zhōng hé yáo yǔ,
bǎi shòu xié jīn shí。
dé zhì zhòng cùn yīn,
wàng huái qīng chǐ bì。
jiàn zhāng huān shǎng xī,
èr bā jǐn yāo yán。
luō qǐ zhāo yáng diàn,
fēn fāng dài mào yán。
pèi yí xīng zhèng dòng,
shàn yǎn yuè chū yuán。
wú láo shàng xuán pǔ,
jí cǐ dùi shén xiān。
yǐ zī yóu guān jí,
yōu rán dú cháng xiǎng。
pī juàn lǎn qián zōng,
fǔ gōng xún jì wǎng。
wàng gǔ máo cí yuē,
zhān jīn lán diàn guǎng。
rén dào è gāo wēi,
xū xīn jiè yíng dàng。
fèng tiān jié chéng jìng,
lín mín sī hùi yǎng。
nà shàn chá zhōng jiàn,
míng kē shèn xíng shǎng。
lìu wǔ chéng nán jì,
sì sān fēi yì yǎng。
guǎng dài chún huà fū,
fāng sì yún tíng xiǎng。

李世民

唐太宗李世民(599年-649年),唐朝第二位皇帝,在位23年,年号贞观。名字取意“济世安民”,陇西成纪人(今甘肃天水市秦安县)。唐太宗李世民不仅是著名的政治家、军事家,还是一位书法家和诗人。唐太宗开创了著名的贞观之治,被各族人民尊称为天可汗,为后来唐朝全盛时期的开元盛世奠定了重要基础,为后世明君之典范。庙号太宗,谥号文武大圣大广孝皇帝,葬于昭陵。

Processed in 0.093746 Second , 221 querys.