“反缘二物来自伐”这段文字出自哪里?

上一句:非徒不足充隐具

“反缘二物来自伐”出自宋代诗人戴表元的诗句: 《赋意未畅复拾前韵之余者作广坐隐辞》

下一句:覆杯掩卷且默坐

"反缘二物来自伐" 诗句出自宋代诗人戴表元《赋意未畅复拾前韵之余者作广坐隐辞》

fù yì wèi chàng fù shí qián yùn zhī yú zhě zuò guǎng zuò yǐn cí
wǒ zuò zuò yǐn cí,
kè lái wèn wǒ zuò yǐn fāng。
kāi mén jìn kè huán fù zuò,
wèi kè lì luò yán qí xiáng。
yǐn zhāo shì,
wǒ bù néng chōng chén mào shǔ zǒu huáng huáng。
yǐn jiāng hú,
wǒ bù néng pī suō dài lì cāo zhōu háng。
yǐn shān lín,
shān lín bái shū xíng hǔ láng。
yǐn tián lǐ,
tián lǐ chì lì wú zī liáng。
qióng guān lìu hé nèi,
tóu yǐn jī wú xiāng。
shì yǐ gǔ lái rén,
shī lù duō chāng kuáng。
huò yǐn líng guān xiá kè,
huò yǐn yào sì sēng fáng。
huò wèi jūn píng yǐn mài bǔ,
huò chēng táo zhū yǐn xíng shāng。
sūi néng táo shì wǎng,
yú shì wèi wèi liáng。
kuàng wǒ néng xié yī shēn yǐn,
èr qīn bái fā chúi gāo táng。
shén xiān bá zhái gǔ yì yǒu,
wú yì bù dé gāo fēi yáng。
bù rán shǎo zì qū,
gūi qù yǐn gēng sāng。
súi yōng jié zuò wú yī fū lì,
mǎi tián zhú shì yòu fá qiān jīn zhuāng。
tóng nú yé yú qīn yǒu qì,
wǎng wǎng rén è fēi tiān yāng。
bēi lái fǔ yǎng xún yǐn chù,
yù qīn shū cè yī bēi shāng。
yǐn jǐu wèi yī zhuó,
kuáng fēng yù lv̀ chōng gān cháng。
dú shū wèi yī juàn,
yī wū gǎn kǎi lèi làng làng。
jǐu néng hóng rén shēng fèn jī,
shū néng lǎn gǔ zhī xīng wáng。
fēi tú bù zú chōng yǐn jù,
fǎn yuán èr wù lái zì fá。
fù bēi yǎn juàn qiě mò zuò,
qì dìng shǐ jué rú píng cháng。
yīn sī shì shàng bǎi qiān shì,
shì fēi róng rǔ jù kě wàng。
yáng zhū mò dí bēi qì liǎng wú yì,
bó yí shū qí làng sǐ mái shǒu yáng。
bù rú súi yuán wěi yùn zhī kuài zuò,
míng xīn jìng wǎng yóu huáng táng。
bù lùn biàn,
bù yōu dàn shè xiāng cūi shāng。
bù huán wǎng,
bù yōu fēng lù zhān yī cháng。
rén shēng yī shí fēn yǐ dìng,
dēng tú yì yì kōng zì máng。
bù jiàn zhuó mù niǎo,
zhōng zhāo yī bǎo rú bù cháng。
bù jiàn shǒu shī gūi,
qióng nián yǐn xī ní zhōng cáng。
mù qián shēn qū jūn mò wèn,
cǐ niǎo shú xīng gūi nián cháng。
zuò tàn zì xiào kè yì tàn,
yān □ àn shì shēng tiān guāng 。

戴表元

戴表元(1244~1310)宋末元初文学家,被称为“东南文章大家”。字帅初,一字曾伯,号剡源,庆元奉化剡源榆林(今属浙江班溪镇榆林村)人。宋咸淳七年进士,元大德八年,被荐为信州教授。再调婺州,因病辞归。论诗主张宗唐得古,诗风清深雅洁,类多伤时悯乱、悲忧感愤之辞。著有《剡源集》

Processed in 0.249377 Second , 221 querys.