"非徒不足充隐具" 诗句出自宋代诗人戴表元《赋意未畅复拾前韵之余者作广坐隐辞》
我作坐隐辞,客来问我坐隐方。
开门进客还复坐,为客历落言其详。
隐朝市,我不能冲尘冒暑走遑遑。
隐江湖,我不能披蓑戴笠操舟航。
隐山林,山林白书行虎狼。
隐田里,田里赤立无资粮。
穷观六合内,投隐几无乡。
是以古来人,失路多猖狂。
或隐伶官侠客,或隐药肆僧房。
或为君平隐卖卜,或称陶朱隐行商。
虽能逃世网,於事未为良。
况我能携一身隐,二亲白发垂高堂。
神仙拔宅古亦有,无翼不得高飞飏。
不然少自屈,归去隐耕桑。
随傭竭作无一夫力,买田筑室又乏千金装。
僮奴揶揄亲友弃,往往人厄非天殃。
悲来俯仰寻隐处,欲亲书册依杯觞。
引酒未一酌,狂风郁律冲肝肠。
读书未一卷,噫呜感慨泪浪浪。
酒能触人生愤激,书能览古知兴亡。
非徒不足充隐具,反缘二物来自伐。
覆杯掩卷且默坐,气定始觉如平常。
因思世上百千事,是非荣辱俱可忘。
杨朱墨翟悲泣两无益,伯夷叔齐浪死埋首阳。
不如随缘委运祗块坐,冥心径往游黄唐。
不论辨,不忧弹射相摧伤。
不还往,不忧风露沾衣裳。
人生衣食分已定,登途役役空自忙。
不见啄木鸟,终朝一饱如不偿。
不见守蓍龟,穷年引息泥中藏。
目前伸屈君莫问,此鸟孰兴龟年长。
坐叹自笑客亦叹,烟□暗室生天光。
《赋意未畅复拾前韵之余者作广坐隐辞》 拼音标注
fù yì wèi chàng fù shí qián yùn zhī yú zhě zuò guǎng zuò yǐn cí
wǒ zuò zuò yǐn cí,
kè lái wèn wǒ zuò yǐn fāng。
kāi mén jìn kè huán fù zuò,
wèi kè lì luò yán qí xiáng。
yǐn zhāo shì,
wǒ bù néng chōng chén mào shǔ zǒu huáng huáng。
yǐn jiāng hú,
wǒ bù néng pī suō dài lì cāo zhōu háng。
yǐn shān lín,
shān lín bái shū xíng hǔ láng。
yǐn tián lǐ,
tián lǐ chì lì wú zī liáng。
qióng guān lìu hé nèi,
tóu yǐn jī wú xiāng。
shì yǐ gǔ lái rén,
shī lù duō chāng kuáng。
huò yǐn líng guān xiá kè,
huò yǐn yào sì sēng fáng。
huò wèi jūn píng yǐn mài bǔ,
huò chēng táo zhū yǐn xíng shāng。
sūi néng táo shì wǎng,
yú shì wèi wèi liáng。
kuàng wǒ néng xié yī shēn yǐn,
èr qīn bái fā chúi gāo táng。
shén xiān bá zhái gǔ yì yǒu,
wú yì bù dé gāo fēi yáng。
bù rán shǎo zì qū,
gūi qù yǐn gēng sāng。
súi yōng jié zuò wú yī fū lì,
mǎi tián zhú shì yòu fá qiān jīn zhuāng。
tóng nú yé yú qīn yǒu qì,
wǎng wǎng rén è fēi tiān yāng。
bēi lái fǔ yǎng xún yǐn chù,
yù qīn shū cè yī bēi shāng。
yǐn jǐu wèi yī zhuó,
kuáng fēng yù lv̀ chōng gān cháng。
dú shū wèi yī juàn,
yī wū gǎn kǎi lèi làng làng。
jǐu néng hóng rén shēng fèn jī,
shū néng lǎn gǔ zhī xīng wáng。
fēi tú bù zú chōng yǐn jù,
fǎn yuán èr wù lái zì fá。
fù bēi yǎn juàn qiě mò zuò,
qì dìng shǐ jué rú píng cháng。
yīn sī shì shàng bǎi qiān shì,
shì fēi róng rǔ jù kě wàng。
yáng zhū mò dí bēi qì liǎng wú yì,
bó yí shū qí làng sǐ mái shǒu yáng。
bù rú súi yuán wěi yùn zhī kuài zuò,
míng xīn jìng wǎng yóu huáng táng。
bù lùn biàn,
bù yōu dàn shè xiāng cūi shāng。
bù huán wǎng,
bù yōu fēng lù zhān yī cháng。
rén shēng yī shí fēn yǐ dìng,
dēng tú yì yì kōng zì máng。
bù jiàn zhuó mù niǎo,
zhōng zhāo yī bǎo rú bù cháng。
bù jiàn shǒu shī gūi,
qióng nián yǐn xī ní zhōng cáng。
mù qián shēn qū jūn mò wèn,
cǐ niǎo shú xīng gūi nián cháng。
zuò tàn zì xiào kè yì tàn,
yān □ àn shì shēng tiān guāng 。
《赋意未畅复拾前韵之余者作广坐隐辞》 作者简介
戴表元(1244~1310)宋末元初文学家,被称为“东南文章大家”。字帅初,一字曾伯,号剡源,庆元奉化剡源榆林(今属浙江班溪镇榆林村)人。宋咸淳七年进士,元大德八年,被荐为信州教授。再调婺州,因病辞归。论诗主张宗唐得古,诗风清深雅洁,类多伤时悯乱、悲忧感愤之辞。著有《剡源集》