“山明翠微浅”这段文字出自哪里?

上一句:渐至鹿门山

“山明翠微浅”出自唐代诗人孟浩然的诗句: 《登鹿门山怀古》

下一句:岩潭多屈曲

dēng lù mén shān huái gǔ
qīng xiǎo yīn xīng lái,
chéng líu yuè jiāng xiàn。
shā qín jìn fāng shì,
pǔ shù yáo mò biàn。
jiàn zhì lù mén shān,
shān míng cùi wēi qiǎn。
yán tán duō qū qū,
zhōu jí lv̌ húi zhuǎn。
xī wén páng dé gōng,
cǎi yào sùi bù fǎn。
jīn jiàn ěr zhī shù,
shí chuáng wò tái xiǎn。
fēn wú gǎn qí jìu,
jié lǎn shì pān jiàn。
yǐn jī jīn shàng cún,
gāo fēng miǎo yǐ yuǎn。
bái yún hé shí qù,
dān gùi kōng yǎn jiǎn。
tàn tǎo yì wèi qióng,
húi tǐng xī yáng wǎn。

孟浩然

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

Processed in 0.222012 Second , 253 querys.