"家世凄凉灵武殿" 诗句出自清代诗人冒襄《和阮亭《秋柳》诗原韵(四首选二)》
《和阮亭《秋柳》诗原韵(四首选二)》 拼音标注
hé ruǎn tíng 《 qīu lǐu 》 shī yuán yùn ( sì shǒu xuǎn èr )
nán pǔ xī fēng hé duàn hún,
shù zhī qīng yǐng lì zhū mén。
kě zhī chūn qù hún wú jī,
hū dì shuāng lái jiàn yǒu hén。
jiā shì qī liáng líng wǔ diàn,
yāo zhī qiáo cùi mò chóu cūn。
qū zhōng jìu lv̌ rú xiāng yì,
jí guǎn āi zhēng yǔ xì lùn。
hóng gūi zǐ sāi zhòu fēi shuāng,
gù yǐng xīu kūi bái yù táng。
jìn rì xīn qíng wéi duǎn dí,
dāng nián huā xù yǐ kōng xiāng。
mèng cán wǔ xiè huán gē xiè,
lèi luò qí wáng yǔ xuē wáng。
húi shǒu sān chūn pān zhé kǔ,
cuò jiào gēn zhí shàn hé fāng。
《和阮亭《秋柳》诗原韵(四首选二)》 作者简介
冒襄(公元1611-1693年),字辟疆,号巢民,一号朴庵,又号朴巢,明末清初的文学家,南直隶扬州府泰州如皋县(今江苏如皋)人。康熙三十二年,卒,年八十有三,私谥潜孝先生。冒襄一生著述颇丰,传世的有《先世前征录》、《朴巢诗文集》、《岕茶汇抄》、《水绘园诗文集》、《影梅庵忆语》、《寒碧孤吟》和《六十年师友诗文同人集》等。其中《影梅庵忆语》洋洋四千言,回忆了他和董小宛缠绵悱恻的爱情生活,是我国忆语体文字的鼻祖。