“懦夫仰高节”这段文字出自哪里?

上一句:恩波浃后尘

“懦夫仰高节”出自唐代诗人杨炯的诗句: 《和刘长史答十九兄》

下一句:下里继阳春

hé líu cháng shǐ dá shí jǐu xiōng
dì yáo píng bǎi xìng,
gāo zǔ zhái sān qín。
zǐ dì fēn hé yuè,
yī guān dòng jìn shēn。
shèng míng héng bù yǔn,
lì dài jī xiāng yīn。
jiē xiàng tú shān qū,
mén lv́ luò shǔi bīn。
wǔ lóng jīn zuò yǒu,
yī zǐ yù wèi rén。
bǎo jiàn fēng chéng qì,
míng zhū wèi guó zhēn。
fēng biāo zì luò luò,
wén zhí qiě bīn bīn。
gòng xǔ diāo yuán liàng,
tóng tūi zhōu bó rén。
shí chéng fǔ tiān què,
zhōng fù dùi jiāng jīn。
jì zú fāng xiá chěng,
láng xīn dú wèi xún。
gǔ pí míng jǐu yù,
fēng huǒ jí zhòng yīn。
chéng shì yú sān bǎn,
bīng wēi fá sì lín。
jū rán hùn yù shí,
zhí zhì bǎo sōng yún。
gěng jiè chóu tiān zǐ,
wēi yán shù zéi chén。
zhōng yí qín wèi zòu,
sū wǔ jié yóu xīn。
shòu lù níng cí sǐ,
yáng míng bù gù shēn。
jīng chéng dòng tiān dì,
zhōng yì gǎn míng shén。
guài niǎo é chúi yì,
xīu shé jìng bào lín。
lái zhāo bài xīu mìng,
shù zhí xià liáng mín。
shàn zhèng chí jīn mǎ,
jiā shēng rào yù lún。
sān jīng hū yǒu zèng,
sì hǎi gèng xiāng qīn。
gōng zhēng xié míng shí,
guāng hūi yǎn zhú yín。
shān chuān yáo mǎn mù,
líng lù zuò zhān jīn。
yǒu ài guāng tiān xià,
ēn bō jiá hòu chén。
nuò fū yǎng gāo jié,
xià lǐ jì yáng chūn。

杨炯

杨炯(650年-692年),汉族,弘农华阴(今属陕西)人,排行第七;唐朝诗人,初唐四杰之一。显庆六年(公元661年),年仅11岁的杨炯被举为神童,上元三年(676年)应制举及第,授校书郎。后又任崇文馆学士,迁詹事、司直。垂拱元年(685年),降官为梓州司法参军。天授元年(690年),任教于洛阳宫中习艺馆。如意元年(692年)秋后改任盈川县令,吏治以严酷著称,卒于任所。因此后人称他为“杨盈川”。

Processed in 0.104655 Second , 221 querys.