"不顾群奸互唧嗾" 诗句出自清代诗人张祥河《文信国公祠唐云麾将军李秀残碑用坡公石鼓歌韵柬椒堂京兆》
京畿曩咏岁丁丑,古墨斋名景李叟。
未识残碑苔藓文,今看劲笔龙蛇走。
卓哉好古少京兆,石拓摩挲开笑口。
新诗旧记相伯仲,石门平湖若先后。
堪嗟六碍留止二,何异石鼓文存九。
笔陈希踪大令王,姜芽敛手九和柳。
当年范阳镵翠珉,兀峙秦中望珠斗。
两书云麾最惬心,千载风生见回肘。
世间神物有通塞,一则亭台一蒿莠。
良乡博士乃瞽天,闽人董生真石友。
重毡遂喜辇驼背,大药终非弃马彀。
模糊镜上骞凤鸾,漫漶行间杂科蚪。
光价腾时始完平,咏歌纪事惟商耇。
繄公直节著开宝,不顾群奸互唧嗾。
信国丹忱共日星,神祠素壁依尊卣。
升香肃肃来生徒,奏鼓蓬蓬警蒙瞍。
观经何啻门鸿都,阙字难稽山岣嵝。
依稀圆壁瓦砾残,洗刷清泉尘网厚。
大梁携归一已私,前尹流传万历某。
墨华古月宜碧空,宦橐黄金等乌有。
何如艺苑示戈磔,顿使幽岩脱械杻。
坚贞不碍砺角牛,巧诈还当嗤瓦狗。
延陵微意寓激劝,柴市忠魂得配偶。
方今太平任儒术,起化黉宫首善首。
正气堂堂式仰瞻,伪学纷纷亟攻揞。
读书益智文可绎,广孝移忠义有取。
欧阳集录富金石,昌黎进解磨光垢。
真贻模概国士资,况置豆笾官吏守。
珊瑚不减交柯珍,杞梓无妨数尺朽。
岐阳高唱凤翔和,欲附长篇此同寿。
wén xìn guó gōng cí táng yún hūi jiāng jūn lǐ xìu cán bēi yòng pō gōng shí gǔ gē yùn jiǎn jiāo táng jīng zhào
jīng jī nǎng yǒng sùi dīng chǒu,
gǔ mò zhāi míng jǐng lǐ sǒu。
wèi shì cán bēi tái xiǎn wén,
jīn kàn jìng bǐ lóng shé zǒu。
zhuō zāi hǎo gǔ shǎo jīng zhào,
shí tuò mó suō kāi xiào kǒu。
xīn shī jìu jì xiāng bó zhòng,
shí mén píng hú ruò xiān hòu。
kān jiē lìu ài líu zhǐ èr,
hé yì shí gǔ wén cún jǐu。
bǐ chén xī zōng dà lìng wáng,
jiāng yá liàn shǒu jǐu hé lǐu。
dāng nián fàn yáng chán cùi mín,
wù zhì qín zhōng wàng zhū dǒu。
liǎng shū yún hūi zùi qiè xīn,
qiān zài fēng shēng jiàn húi zhǒu。
shì jiān shén wù yǒu tōng sāi,
yī zé tíng tái yī hāo yǒu。
liáng xiāng bó shì nǎi gǔ tiān,
mǐn rén dǒng shēng zhēn shí yǒu。
zhòng zhān sùi xǐ niǎn tuó bèi,
dà yào zhōng fēi qì mǎ gòu。
mó hú jìng shàng qiān fèng luán,
màn huàn xíng jiān zá kē dǒu。
guāng jià téng shí shǐ wán píng,
yǒng gē jì shì wéi shāng gǒu。
yī gōng zhí jié zhù kāi bǎo,
bù gù qún jiān hù jī sǒu。
xìn guó dān chén gòng rì xīng,
shén cí sù bì yī zūn yǒu。
shēng xiāng sù sù lái shēng tú,
zòu gǔ péng péng jǐng méng sǒu。
guān jīng hé chì mén hóng dū,
què zì nán jī shān gǒu lǒu。
yī xī yuán bì wǎ lì cán,
xǐ shuā qīng quán chén wǎng hòu。
dà liáng xié gūi yī yǐ sī,
qián yǐn líu chuán wàn lì mǒu。
mò huá gǔ yuè yí bì kōng,
huàn tuó huáng jīn děng wū yǒu。
hé rú yì yuàn shì gē zhé,
dùn shǐ yōu yán tuō xiè chǒu。
jiān zhēn bù ài lì jiǎo níu,
qiǎo zhà huán dāng chī wǎ gǒu。
yán líng wēi yì yù jī quàn,
chái shì zhōng hún dé pèi ǒu。
fāng jīn tài píng rèn rú zhú,
qǐ huà héng gōng shǒu shàn shǒu。
zhèng qì táng táng shì yǎng zhān,
wěi xué fēn fēn jí gōng ǎn。
dú shū yì zhì wén kě yì,
guǎng xiào yí zhōng yì yǒu qǔ。
ōu yáng jí lù fù jīn shí,
chāng lí jìn jiě mó guāng gòu。
zhēn yí mó gài guó shì zī,
kuàng zhì dòu biān guān lì shǒu。
shān hú bù jiǎn jiāo kē zhēn,
qǐ zǐ wú fáng shù chǐ xǐu。
qí yáng gāo chàng fèng xiáng hé,
yù fù cháng piān cǐ tóng shòu。
(1785—1862)江苏娄县人,字诗舲。嘉庆二十五年进士,授内阁中书,充军机章京。道光间历户部郎中、河南按察使、广西布政使、陕西巡抚。在豫治祥符决口能始终其事。咸丰间,官至工部尚书。工诗词,善画山水花卉。有《小重山房集》。卒谥温和。