“能自食者”这段文字出自哪里?

上一句:有是具也

“能自食者”出自宋代诗人曾巩的诗句: 《九州赵公救灾记》

下一句:为之告富人无得闭粜

"能自食者" 诗句出自宋代诗人曾巩《九州赵公救灾记》

  熙宁八年夏吴九大旱
九月资政殿大学士知九州赵公前民之未饥为书问属县灾所被者几乡能自食者有几,当廪于官者几人沟防构筑可僦民使治之者几所库钱仓粟可发者几何富人可募出粟者几家僧道士食之羡粟书于籍者其几具存使各书以对而谨其备
  州县史录民之孤老疾弱能自食者二万一千九百余人以告。
故事岁廪穷人当给粟三千石而止
公敛富人所输及僧道士食之羡者得粟四万八千余石佐其费
使自十月朔人受粟日一升幼小半之
忧其众相蹂也使受粟者男女异日而人受二日之食
忧其流亡也于城市郊野为给粟之所凡五十有七使各以便受之而告以去其家者勿给
计官为不足用也取吏之不在职而寓于境者给其食而任以事
能自食者有是具也
能自食者为之告富人无得闭粜
又为之官粟得五万二千余石平其价予民
为粜粟之所凡十有八使籴者自便如受粟
又僦民完成四千一百丈为工三万八千计其佣与钱又与粟再倍之
民取息钱者告富人纵予之而待熟官为责其偿
弃男女者使人得收养之
  明年春大疫
为病坊处疾病之无归者
募僧二人属以视医药饮食令无失所恃
凡死者使在处随收瘗之
  法廪穷人尽三月当止是岁尽五月而止
事有非便文者公一以自任不以累其属
有上请者或便宜多辄行
公于此时蚤夜惫心力不少懈事细巨必躬亲
给病者药食多出私钱
民不幸罹旱疫得免于转死;虽死得无失敛埋皆公力也
  是时旱疫被吴九民饥馑疾疠死者殆半灾未有巨于此也
天子东向忧劳州县推布上恩人人尽其力
公所拊循民尤以为得其依归
所以经营绥辑先后终始之际委曲纤悉无不备者
其施虽在九其仁足以示天下;其事虽行于一时其法足以传后
盖灾沴之行治世不能使之无而能为之备
民病而后图之与夫先事而为计者则有间矣;不习而有为,与夫素得之者则有间矣
予故采于九得公所推行乐为之识其详岂独以慰九人之思半使吏之有志于民者不幸而遇岁之灾推公之所已试其科条可不待顷而具,则公之泽岂小且近乎!
  公元丰二年以大学士加太子保致仕,家于衢
其直道正行在于朝廷岂弟之实在于身者此不著
著其荒政可师者以为《九州赵公救灾记》云

jǐu zhōu zhào gōng jìu zāi jì
    xī níng bā nián xià,
wú jǐu dà hàn。
jǐu yuè,
zī zhèng diàn dà xué shì zhī jǐu zhōu zhào gōng,
qián mín zhī wèi jī,
wèi shū wèn shǔ xiàn zāi suǒ bèi zhě jī xiāng,
mín néng zì shí zhě yǒu jī,
dāng lǐn yú guān zhě jī rén,
gōu fáng gōu zhú kě jìu mín shǐ zhì zhī zhě jī suǒ,
kù qián cāng sù kě fā zhě jī hé,
fù rén kě mù chū sù zhě jī jiā,
sēng dào shì shí zhī xiàn sù shū yú jí zhě qí jī jù cún,
shǐ gè shū yǐ dùi,
ér jǐn qí bèi。
    zhōu xiàn shǐ lù mín zhī gū lǎo jí ruò bù néng zì shí zhě èr wàn yī qiān jǐu bǎi yú rén yǐ gào。
gù shì,
sùi lǐn qióng rén,
dāng gěi sù sān qiān shí ér zhǐ。
gōng liàn fù rén suǒ shū,
jí sēng dào shì shí zhī xiàn zhě,
dé sù sì wàn bā qiān yú shí,
zuǒ qí fèi。
shǐ zì shí yuè shuò,
rén shòu sù rì yī shēng,
yòu xiǎo bàn zhī。
yōu qí zhòng xiāng róu yě,
shǐ shòu sù zhě nán nv̌ yì rì,
ér rén shòu èr rì zhī shí。
yōu qí líu wáng yě,
yú chéng shì jiāo yě wèi gěi sù zhī suǒ fán wǔ shí yǒu qī,
shǐ gè yǐ biàn shòu zhī ér gào yǐ qù qí jiā zhě wù gěi。
jì guān wèi bù zú yòng yě,
qǔ lì zhī bù zài zhí ér yù yú jìng zhě,
gěi qí shí ér rèn yǐ shì。
bù néng zì shí zhě,
yǒu shì jù yě。
néng zì shí zhě,
wèi zhī gào fù rén wú dé bì tiào。
yòu wèi zhī guān sù,
dé wǔ wàn èr qiān yú shí,
píng qí jià yú mín。
wèi tiào sù zhī suǒ fán shí yǒu bā,
shǐ dí zhě zì biàn rú shòu sù。
yòu jìu mín wán chéng sì qiān yī bǎi zhàng,
wèi gōng sān wàn bā qiān,
jì qí yòng yǔ qián,
yòu yǔ sù zài bèi zhī。
mín qǔ xī qián zhě,
gào fù rén zòng yú zhī ér dài shú,
guān wèi zé qí cháng。
qì nán nv̌ zhě,
shǐ rén dé shōu yǎng zhī。
    míng nián chūn,
dà yì。
wèi bìng fāng,
chù jí bìng zhī wú gūi zhě。
mù sēng èr rén,
shǔ yǐ shì yì yào yǐn shí,
lìng wú shī suǒ shì。
fán sǐ zhě,
shǐ zài chù súi shōu yì zhī。
    fǎ,
lǐn qióng rén jǐn sān yuè dāng zhǐ,
shì sùi jǐn wǔ yuè ér zhǐ。
shì yǒu fēi biàn wén zhě,
gōng yī yǐ zì rèn,
bù yǐ lèi qí shǔ。
yǒu shàng qǐng zhě,
huò biàn yí duō zhé xíng。
gōng yú cǐ shí,
zǎo yè bèi xīn lì bù shǎo xiè,
shì xì jù bì gōng qīn。
gěi bìng zhě yào shí duō chū sī qián。
mín bù xìng lí hàn yì,
dé miǎn yú zhuǎn sǐ ; sūi sǐ dé wú shī liàn mái,
jiē gōng lì yě。
    shì shí hàn yì bèi wú jǐu,
mín jī jǐn jí lì,
sǐ zhě dài bàn,
zāi wèi yǒu jù yú cǐ yě。
tiān zǐ dōng xiàng yōu láo,
zhōu xiàn tūi bù shàng ēn,
rén rén jǐn qí lì。
gōng suǒ fǔ xún,
mín yóu yǐ wèi dé qí yī gūi。
suǒ yǐ jīng yíng sūi jí xiān hòu zhōng shǐ zhī jì,
wěi qū xiān xī,
wú bù bèi zhě。
qí shī sūi zài jǐu,
qí rén zú yǐ shì tiān xià ; qí shì sūi xíng yú yī shí,
qí fǎ zú yǐ chuán hòu。
gài zāi lì zhī xíng,
zhì shì bù néng shǐ zhī wú,
ér néng wèi zhī bèi。
mín bìng ér hòu tú zhī,
yǔ fū xiān shì ér wèi jì zhě,
zé yǒu jiān yǐ ; bù xí ér yǒu wèi,
yǔ fū sù dé zhī zhě,
zé yǒu jiān yǐ。
yú gù cǎi yú jǐu,
dé gōng suǒ tūi xíng,
lè wèi zhī shì qí xiáng,
qǐ dú yǐ wèi jǐu rén zhī sī,
bàn shǐ lì zhī yǒu zhì yú mín zhě bù xìng ér yù sùi zhī zāi,
tūi gōng zhī suǒ yǐ shì,
qí kē tiáo kě bù dài qǐng ér jù,
zé gōng zhī zé qǐ xiǎo qiě jìn hū !
    gōng yuán fēng èr nián yǐ dà xué shì jiā tài zǐ bǎo zhì shì,
jiā yú qú。
qí zhí dào zhèng xíng zài yú zhāo tíng,
qǐ dì zhī shí zài yú shēn zhě,
cǐ bù zhù。
zhù qí huāng zhèng kě shī zhě,
yǐ wèi 《 jǐu zhōu zhào gōng jìu zāi jì 》 yún。

曾巩

  曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。

Processed in 0.102866 Second , 237 querys.