"构欧曰“醒心”" 诗句出自宋代诗人曾巩《醒心欧记》
滁州之西南,泉水之涯,欧阳公作州之二年,构欧曰“丰乐”,自为记,以见其名义。
既又直丰乐之东几百步,得山之高,构欧曰“醒心”,使巩记之。
凡公与州之宾客者游焉,则必即丰乐以饮。
或醉且劳矣,则必即醒心而望,以见夫群山之相环,云烟之相滋,旷野之无穷,草树众而泉石嘉,使目新乎其所睹,耳新乎其所闻,则其心洒然而醒,更欲久而忘归也。
故即其所以然而为名,取韩子退之《北湖》之诗云。
噫!
其可谓善取乐于山泉之间,而名之以见其实,又善者矣。
虽然,公之乐,吾能言之。
吾君优游而无为于上,吾民给足而无憾于下。
天下之学者,皆为材且良;夷狄鸟兽草木之生者,皆得其宜,公乐也。
一山之隅,一泉之旁,岂公乐哉?
乃公所寄意于此也。
若公之贤,韩子殁数百年而始有之。
今同游之宾客,尚未知公之难遇也。
后百千年,有慕公之为人而览公之迹,思欲见之,有不可及之叹,然后知公之难遇也。
则凡同游于此者,其可不喜且幸欤!
而巩也,又得以文词托名于公文之次,其又不喜且幸欤!
庆历七年八月十五日记。
《醒心欧记》 拼音标注
xǐng xīn ōu jì
chú zhōu zhī xī nán,
quán shǔi zhī yá,
ōu yáng gōng zuò zhōu zhī èr nián,
gōu ōu yuē “ fēng lè ”,
zì wèi jì,
yǐ jiàn qí míng yì。
jì yòu zhí fēng lè zhī dōng jī bǎi bù,
dé shān zhī gāo,
gōu ōu yuē “ xǐng xīn ”,
shǐ gǒng jì zhī。
fán gōng yǔ zhōu zhī bīn kè zhě yóu yān,
zé bì jí fēng lè yǐ yǐn。
huò zùi qiě láo yǐ,
zé bì jí xǐng xīn ér wàng,
yǐ jiàn fū qún shān zhī xiāng huán,
yún yān zhī xiāng zī,
kuàng yě zhī wú qióng,
cǎo shù zhòng ér quán shí jiā,
shǐ mù xīn hū qí suǒ dǔ,
ěr xīn hū qí suǒ wén,
zé qí xīn sǎ rán ér xǐng,
gèng yù jǐu ér wàng gūi yě。
gù jí qí suǒ yǐ rán ér wèi míng,
qǔ hán zǐ tùi zhī 《 běi hú 》 zhī shī yún。
yī !
qí kě wèi shàn qǔ lè yú shān quán zhī jiān,
ér míng zhī yǐ jiàn qí shí,
yòu shàn zhě yǐ。
sūi rán,
gōng zhī lè,
wú néng yán zhī。
wú jūn yōu yóu ér wú wèi yú shàng,
wú mín gěi zú ér wú hàn yú xià。
tiān xià zhī xué zhě,
jiē wèi cái qiě liáng ; yí dí niǎo shòu cǎo mù zhī shēng zhě,
jiē dé qí yí,
gōng lè yě。
yī shān zhī yú,
yī quán zhī páng,
qǐ gōng lè zāi ?
nǎi gōng suǒ jì yì yú cǐ yě。
ruò gōng zhī xián,
hán zǐ mò shù bǎi nián ér shǐ yǒu zhī。
jīn tóng yóu zhī bīn kè,
shàng wèi zhī gōng zhī nán yù yě。
hòu bǎi qiān nián,
yǒu mù gōng zhī wèi rén ér lǎn gōng zhī jī,
sī yù jiàn zhī,
yǒu bù kě jí zhī tàn,
rán hòu zhī gōng zhī nán yù yě。
zé fán tóng yóu yú cǐ zhě,
qí kě bù xǐ qiě xìng yú !
ér gǒng yě,
yòu dé yǐ wén cí tuō míng yú gōng wén zhī cì,
qí yòu bù xǐ qiě xìng yú !
qìng lì qī nián bā yuè shí wǔ rì jì。