"涓埃补河岳" 诗句出自明代诗人杨荣《送叶太守于渊致仕还乡》
君昔英妙年,秀发居芹宫。
与予金石交,至性敏且聪。
讲习资丽泽,才气如长虹。
业成早膺贡,鼓箧登辟雍。
六馆推何蕃,馀子难与同。
丹山下鸾凤,矫翮思腾冲。
翩翩五色羽,烱烱双玉瞳。
来仪向朝阳,和鸣何嗈嗈。
维时际熙皞,贤俊俱登庸。
簉羽列鸳鹭,接武偕夔龙。
喜君荷优擢,列职粉署中。
邦禁属分掌,谳狱惟至公。
澄潭湛寒水,皓月行秋空。
清誉动朝野,明良庆遭逢。
遂分铜虎符,作郡苏疲癃。
五马向严城,一路春融融。
朱幡照云日,黄堂蔼仁风。
治绩著当世,不羡黄与龚。
丁艰归故乡,号泣摧深衷。
服阕出墓庐,促装觐九重。
受命牧金华,冰檗全始终。
惠泽洽黎庶,政化沾邻封。
及今际圣明,正好殚厥忠。
云胡宦况微,思作香山翁。
恳恳乞归田,所愿得俯从。
飘飘还山云,去去南征鸿。
末夏暑方盛,槐柳阴正浓。
送君出都亭,祖饯惜匆匆。
况予就衰老,有志怀匪躬。
涓埃补河岳,岁久难为功。
感激受深眷,战兢如莫容。
退休固所欲,但念民未丰。
顾兹倍忧切,夙夜恒忡忡。
临岐与君别,感此情无穷。
《送叶太守于渊致仕还乡》 拼音标注
sòng yè tài shǒu yú yuān zhì shì huán xiāng
jūn xī yīng miào nián,
xìu fā jū qín gōng。
yǔ yú jīn shí jiāo,
zhì xìng mǐn qiě cōng。
jiǎng xí zī lì zé,
cái qì rú cháng hóng。
yè chéng zǎo yīng gòng,
gǔ qiè dēng pì yōng。
lìu guǎn tūi hé fán,
yú zǐ nán yǔ tóng。
dān shān xià luán fèng,
jiǎo hé sī téng chōng。
piān piān wǔ sè yǔ,
jiǒng jiǒng shuāng yù tóng。
lái yí xiàng zhāo yáng,
hé míng hé yōng yōng。
wéi shí jì xī hào,
xián jùn jù dēng yōng。
chòu yǔ liè yuān lù,
jiē wǔ xié kúi lóng。
xǐ jūn hé yōu zhuó,
liè zhí fěn shǔ zhōng。
bāng jìn shǔ fēn zhǎng,
yàn yù wéi zhì gōng。
chéng tán zhàn hán shǔi,
hào yuè xíng qīu kōng。
qīng yù dòng zhāo yě,
míng liáng qìng zāo féng。
sùi fēn tóng hǔ fú,
zuò jùn sū pí lóng。
wǔ mǎ xiàng yán chéng,
yī lù chūn róng róng。
zhū fān zhào yún rì,
huáng táng ǎi rén fēng。
zhì jī zhù dāng shì,
bù xiàn huáng yǔ gōng。
dīng jiān gūi gù xiāng,
hào qì cūi shēn zhōng。
fú què chū mù lú,
cù zhuāng jǐn jǐu zhòng。
shòu mìng mù jīn huá,
bīng bò quán shǐ zhōng。
hùi zé qià lí shù,
zhèng huà zhān lín fēng。
jí jīn jì shèng míng,
zhèng hǎo dān jué zhōng。
yún hú huàn kuàng wēi,
sī zuò xiāng shān wēng。
kěn kěn qǐ gūi tián,
suǒ yuàn dé fǔ cóng。
piāo piāo huán shān yún,
qù qù nán zhēng hóng。
mò xià shǔ fāng shèng,
huái lǐu yīn zhèng nóng。
sòng jūn chū dū tíng,
zǔ jiàn xī cōng cōng。
kuàng yú jìu shuāi lǎo,
yǒu zhì huái fěi gōng。
juān āi bǔ hé yuè,
sùi jǐu nán wèi gōng。
gǎn jī shòu shēn juàn,
zhàn jīng rú mò róng。
tùi xīu gù suǒ yù,
dàn niàn mín wèi fēng。
gù zī bèi yōu qiē,
sù yè héng chōng chōng。
lín qí yǔ jūn bié,
gǎn cǐ qíng wú qióng。
《送叶太守于渊致仕还乡》 作者简介
(1371—1440)明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《文敏集》。