“黄堂宣化敷圣恩”这段文字出自哪里?

上一句:宛若春阳发辉媚

“黄堂宣化敷圣恩”出自明代诗人杨荣的诗句: 《送太平知府姚政之任》

下一句:抚绥黎庶旌仁贤

sòng tài píng zhī fǔ yáo zhèng zhī rèn
jìn chéng lòu chè tiān mén kāi,
hóng yún pěng rì dōng fāng lái。
xiān bì shēng chuán lìu lóng zhì,
míng táng zhāo bà qiān guān húi。
xiàn jūn zhuō luò duō cái zhì,
cǐ rì róng kàn hé ēn yì。
shǒu fēn tóng hǔ rèn zhuān chéng,
xìu dài lú xūn chū dān bì。
sì lái bǎo chì hé huáng huáng,
lóng wén wǔ cǎi shēng hūi guāng。
qí tíng chē mǎ jí guān gài,
zǔ yán jǐu fàn pú táo xiāng。
tuán tuán liáng lù yì fāng cǎo,
dào shàng chén fēn jìng rú sǎo。
lán náo xiǎo fā lù hé bīn,
húi shǒu yún shān gé qióng dǎo。
qīu shēn shǔi luò bō bù xīng,
bái pín hóng liǎo zhēng xiān míng。
yún lián qí lǔ shǔ chū shú,
yǔ guò qín huái shān gèng qīng。
dào bàng zá tà sēn tóng zhì,
gòng yà shuāng jīng rì biān zhì。
lv́ yán yǐ xǐ lè yōng xī,
wǎn ruò chūn yáng fā hūi mèi。
huáng táng xuān huà fū shèng ēn,
fǔ sūi lí shù jīng rén xián。
hé fēng fú fú ǎi shēng yì,
míng yuè jiǎo jiǎo xíng qīng tiān。
kuàng jūn xī cháng xiào láo jī,
yī cùn dān xīn jiǒng xū bái。
zǎo cóng jiàng jùn zhù néng shēng,
liǎng rù shū tíng zàn chóu cè。
dì guān fēn zhí zhòng suǒ tūi,
jìng fū wǔ jiào zhāo mín yí。
piān piān yī è shàng xiāo hàn,
fēi fēi wǔ mǎ chí nán jī。
zhū fān zào gài zhào yún rì,
xūn míng zuò yǔ gōng huáng pǐ。
gōng tíng wú shì qīng zhòu xián,
xián sòng shēng lián wàn jiā shì。
gǔ lái jùn shǒu fēi bù duō,
wéi yǒu xún liáng míng bù mó。
xù jūn cǐ qù shèn zhōng shǐ,
zài tīng mín jiān rú kù gē。

杨荣

(1371—1440)明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《文敏集》。

Processed in 0.147756 Second , 221 querys.