"忽惊薤露曲" 诗句出自唐代诗人徐彦伯《题东山子李適碑阴二首》
《题东山子李適碑阴二首》 拼音标注
tí dōng shān zǐ lǐ shì bēi yīn èr shǒu
lǒng zhàng yíng zǐ qì,
jīn guāng hè fēn yūn。
měi rén hán yáo ǎi,
táo lǐ fāng zì xūn。
tú gāo huáng hè yǔ,
bǎo duó lí lóng qún。
hū liáng xiè lù qū,
yǎn yē dōng shān yún。
húi yě shí yāo zhé,
jiǎ shēng yì cùi cù。
jīn fù āi ruò rén,
wēi guāng xùn fēng zhú。
yè tái lún qīng jìng,
qióng chén mái jié lv̀。
hé yǐ zèng xià quán,
shēng chú wéi yī shù。
《题东山子李適碑阴二首》 作者简介
徐彦伯(?—714),名洪,以字行,兖州瑕丘人。七岁能为文,对策高第。调永寿尉,蒲州司兵参军。时司户韦暠善判,司士李亘工书,而彦伯属辞,称河东三绝。屡迁给事中,预修《三教珠英》。由宗正卿出为齐州刺史,移蒲州,擢修文馆学士、工部侍郎,历太子宾客卒。