qīng míng hòu sān rì xié chén yáo bó xiǎn yǎn kǒng lú shǎo xū nán pǔ fàn zhōu yù yǔ
chūn líu nán pǔ lv̀,
fàn zhuō wǎn fēng qián。
dùi jǐu zhēng chuán qū,
kuáng gē dú kòu xián。
shān yún lái zòu yǔ,
àn huǒ qǐ xīn yān。
hé chù lán náo nv̌,
qiān cháng shī cǎi lián。
李畅,字若无。南海人。待问父。少读书学诗,舍旁有洲,尝建知津亭于其上,邀文士相唱和。年四十,以父命出为掾吏,仕司嘉兴狱。迁任韶州司仓,寻转边蓬尉。以子待问贵显,获封赠户部尚书。有《蜩笑集》。清温汝能《粤东诗海》卷三七有传。