"津头竟日无人问" 诗句出自明代诗人李畅《家大人手构二亭间树松竹颜曰晚翠曰知津暇日经过长吟野望令人有濠濮间想因成一律》
jiā dà rén shǒu gōu èr tíng jiān shù sōng zhú yán yuē wǎn cùi yuē zhī jīn xiá rì jīng guò cháng yín yě wàng lìng rén yǒu háo pú jiān xiǎng yīn chéng yī lv̀
qū qū jiāng líu rào diào jī,
jiāng tíng yún wù zhuǎn fēi wēi。
chūn shēn pú lǐu yí yān shī,
rì luò fān qiáng dài yǔ gūi。
lv̀ jǐu màn kān chéng dú xiào,
bái ōu yìng shì jǐu wàng jī。
jīn tóu jìng rì wú rén wèn,
wèi xiàng chūn fēng yī zhèn yī。
李畅,字若无。南海人。待问父。少读书学诗,舍旁有洲,尝建知津亭于其上,邀文士相唱和。年四十,以父命出为掾吏,仕司嘉兴狱。迁任韶州司仓,寻转边蓬尉。以子待问贵显,获封赠户部尚书。有《蜩笑集》。清温汝能《粤东诗海》卷三七有传。