"铮铮凌廷尉" 诗句出自清代诗人孔尚任《凌名柯先生遗骸久暴吴园次知湖州始为卜葬口述其事因纪之》
líng míng kē xiān shēng yí hái jǐu bào wú yuán cì zhī hú zhōu shǐ wèi bǔ zàng kǒu shù qí shì yīn jì zhī
zhēng zhēng líng tíng wèi,
xùn jié hé qí zhuàng。
chì xiě yǐ huà bì,
bái gǔ wú shān zàng。
nián nián qiáo mù ér,
lái wǎng qiāo jìu chàng。
wú gōng gāo yì rén,
wén zhī shén qī chuàng。
jù qián zhòng zhì guān,
zhǔ shí jiān qí kuàng。
yī dàn mǎ liè zēng,
sōng qīu yù zài wàng。
zhōng hún xīn yǒu qī,
gū guǎ lái guàn chàng。
zài bài xián dà fū,
xǐ jí kū xiāng xiàng。
dà fū dá hé yán,
lèi dī mǎ ān shàng。
孔尚任(1648~1718年),字聘之,又字季重,号东塘(《随园诗话》所载为东堂),别号岸堂,自称云亭山人。山东曲阜人,孔子六十三代孙,清初诗人、戏曲作家,继承了儒家的思想传统与学术,自幼即留意礼、乐、兵、农等学问,还考证过乐律,为以后的戏曲创作打下了音乐知识基础。世人将他与《长生殿》作者洪升并论,称“南洪北孔”。