"忘其先" 诗句出自两汉诗人司马迁《高祖功臣侯者年表》
正义高祖初定天下,表明有功之臣而侯之,若萧、曹等。
太史公曰:古者人臣功有五品,以德立宗庙、定社稷曰勋,以言曰劳,用力曰功,明其等曰伐,积日曰阅。
封爵之誓曰:“使河如带,泰山若厉,国以永宁,爰及苗裔。
”始未尝不欲固其根本,而枝叶稍陵夷衰微也。
余读高祖侯功臣,察其首封,所以失之者,曰:异哉新闻!
《书》曰“协和万国”,迁于夏、商,或数千岁。
盖周封八百,幽、厉之后,见于《春秋》。
《尚书》有唐虞之侯伯,历三代千有余载,自全以蕃卫天子,岂非笃于仁义、奉上法哉?
汉兴,功臣受封者百有余人。
天下初定,故大城名都散亡,户口可得而数者十二三,是以大侯不过万家,小者五六百户。
后数世,民咸归乡里,户益息,萧、曹、绛、灌之属或至四万,小侯自倍,富厚如之。
子孙骄溢,忘其先,淫嬖。
至太初,百年之间,见侯五,余皆坐法陨命亡国,丰耗矣。
罔亦少密焉,然皆身无兢兢于当世之禁云。
居今之世,志古之道,所以自镜也,未必尽同。
帝王者各殊礼而异务,要以成功为统纪,岂可绲乎?
观所以得尊宠及所以废辱,亦当世得失之林也,何必旧闻?
于是谨其终始,表见其文,颇有所不尽本末,著其明,疑者阙之。
后有君子,欲推而列之,得以览焉。
《高祖功臣侯者年表》 拼音标注
gāo zǔ gōng chén hóu zhě nián biǎo
zhèng yì gāo zǔ chū dìng tiān xià,
biǎo míng yǒu gōng zhī chén ér hóu zhī,
ruò xiāo 、 cáo děng。
tài shǐ gōng yuē : gǔ zhě rén chén gōng yǒu wǔ pǐn,
yǐ dé lì zōng miào 、 dìng shè jì yuē xūn,
yǐ yán yuē láo,
yòng lì yuē gōng,
míng qí děng yuē fá,
jī rì yuē yuè。
fēng jué zhī shì yuē : “ shǐ hé rú dài,
tài shān ruò lì,
guó yǐ yǒng níng,
yuán jí miáo yì。
” shǐ wèi cháng bù yù gù qí gēn běn,
ér zhī yè shāo líng yí shuāi wēi yě。
yú dú gāo zǔ hóu gōng chén,
chá qí shǒu fēng,
suǒ yǐ shī zhī zhě,
yuē : yì zāi xīn wén !
《 shū 》 yuē “ xié hé wàn guó ”,
qiān yú xià 、 shāng,
huò shù qiān sùi。
gài zhōu fēng bā bǎi,
yōu 、 lì zhī hòu,
jiàn yú 《 chūn qīu 》。
《 shàng shū 》 yǒu táng yú zhī hóu bó,
lì sān dài qiān yǒu yú zài,
zì quán yǐ fán wèi tiān zǐ,
qǐ fēi dǔ yú rén yì 、 fèng shàng fǎ zāi ?
hàn xīng,
gōng chén shòu fēng zhě bǎi yǒu yú rén。
tiān xià chū dìng,
gù dà chéng míng dū sàn wáng,
hù kǒu kě dé ér shù zhě shí èr sān,
shì yǐ dà hóu bù guò wàn jiā,
xiǎo zhě wǔ lìu bǎi hù。
hòu shù shì,
mín xián gūi xiāng lǐ,
hù yì xī,
xiāo 、 cáo 、 jiàng 、 guàn zhī shǔ huò zhì sì wàn,
xiǎo hóu zì bèi,
fù hòu rú zhī。
zǐ sūn jiāo yì,
wàng qí xiān,
yín bì。
zhì tài chū,
bǎi nián zhī jiān,
jiàn hóu wǔ,
yú jiē zuò fǎ yǔn mìng wáng guó,
fēng hào yǐ。
wǎng yì shǎo mì yān,
rán jiē shēn wú jīng jīng yú dāng shì zhī jìn yún。
jū jīn zhī shì,
zhì gǔ zhī dào,
suǒ yǐ zì jìng yě,
wèi bì jǐn tóng。
dì wáng zhě gè shū lǐ ér yì wù,
yào yǐ chéng gōng wèi tǒng jì,
qǐ kě gǔn hū ?
guān suǒ yǐ dé zūn chǒng jí suǒ yǐ fèi rǔ,
yì dāng shì dé shī zhī lín yě,
hé bì jìu wén ?
yú shì jǐn qí zhōng shǐ,
biǎo jiàn qí wén,
pǒ yǒu suǒ bù jǐn běn mò,
zhù qí míng,
yí zhě què zhī。
hòu yǒu jūn zǐ,
yù tūi ér liè zhī,
dé yǐ lǎn yān。
《高祖功臣侯者年表》 作者简介
司马迁(前145年或前135年-不可考),字子长,夏阳(今陕西韩城南)人。西汉史学家、散文家。他以其“究天人之际,通古今之变,成一家之言”的史识创作了中国第一部纪传体通史《史记》(原名《太史公书》)。被公认为是中国史书的典范,该书记载了从上古传说中的黄帝时期,到汉武帝元狩元年,长达3000多年的历史,是“二十五史”之首,被鲁迅誉为“史家之绝唱,无韵之离骚”。