"披寻游迹堕渺茫" 诗句出自清代诗人黄绍箕《题李文石太守明湖秋泛图》
岱阴逶迤截济渎,骨走鹊华才一束。
涌泉望海无由趋,万斛珠玑落鼎腹。
大明寺杳楸桐高,历下亭存荷蓼馥。
我侍轺传三春风,坐卧湖漘饮山渌。
晴岚摩空起南障,时棹波心拾苍玉。
远怀济南名士多,于鳞贻上不可复。
柳零一遂寒燕归,憔悴烟条为君绿。
红螺公子昔妙年,天藻秀出乾嘉前。
暂依芙蓉泛绿水,繁会竽瑟张琼筵。
青帘白舫到秋晚,往往醉笔同春妍。
海棠泮边旧埽石,牛铎安得黄钟联。
不惜我归遽,不惜君来暮,但惜湖山明丽无处无,倏忽转蓬云何住。
廿年交臂鬓头霜,同照黄河浊流处。
披寻游迹堕渺茫,何况白雪夫于翳荒树。
我家瓯海君辽河,风云变态朝昏多。
巫闾雁荡倚天望,念此坐损朱颜酡。
即看图中歌舞意,绛唇玉貌今柰何。
但说净地如明镜,焉知新水非故波。
波流自转心自定,人浊何由我独净。
要回众生大海光,与君共适濠梁性。
浩然东顾发长讴,他日临流须一证。
《题李文石太守明湖秋泛图》 拼音标注
tí lǐ wén shí tài shǒu míng hú qīu fàn tú
dài yīn wēi yǐ jié jì dú,
gǔ zǒu què huá cái yī shù。
yǒng quán wàng hǎi wú yóu qū,
wàn hú zhū jī luò dǐng fù。
dà míng sì yǎo qīu tóng gāo,
lì xià tíng cún hé liǎo fù。
wǒ shì yáo chuán sān chūn fēng,
zuò wò hú chún yǐn shān lù。
qíng lán mó kōng qǐ nán zhàng,
shí zhuō bō xīn shí cāng yù。
yuǎn huái jì nán míng shì duō,
yú lín yí shàng bù kě fù。
lǐu líng yī sùi hán yàn gūi,
qiáo cùi yān tiáo wèi jūn lv̀。
hóng luó gōng zǐ xī miào nián,
tiān zǎo xìu chū gān jiā qián。
zàn yī fú róng fàn lv̀ shǔi,
fán hùi yú sè zhāng qióng yán。
qīng lián bái fǎng dào qīu wǎn,
wǎng wǎng zùi bǐ tóng chūn yán。
hǎi táng pàn biān jìu sào shí,
níu duó ān dé huáng zhōng lián。
bù xī wǒ gūi jù,
bù xī jūn lái mù,
dàn xī hú shān míng lì wú chù wú,
shū hū zhuǎn péng yún hé zhù。
niàn nián jiāo bì bìn tóu shuāng,
tóng zhào huáng hé zhuó líu chù。
pī xún yóu jī duò miǎo máng,
hé kuàng bái xuě fū yú yì huāng shù。
wǒ jiā ōu hǎi jūn liáo hé,
fēng yún biàn tài zhāo hūn duō。
wū lv́ yàn dàng yǐ tiān wàng,
niàn cǐ zuò sǔn zhū yán tuó。
jí kàn tú zhōng gē wǔ yì,
jiàng chún yù mào jīn nài hé。
dàn shuō jìng dì rú míng jìng,
yān zhī xīn shǔi fēi gù bō。
bō líu zì zhuǎn xīn zì dìng,
rén zhuó hé yóu wǒ dú jìng。
yào húi zhòng shēng dà hǎi guāng,
yǔ jūn gòng shì háo liáng xìng。
hào rán dōng gù fā cháng ōu,
tā rì lín líu xū yī zhèng。
《题李文石太守明湖秋泛图》 作者简介
黄绍箕(1854—1908),浙江瑞安人。光绪六年进士。授编修,官侍讲,爱才好士,曾为康有为延誉。“戊戌政变”失败后,闻讯冒险告康有为,使康免于难,遂为荣禄所恶,辞官归里。不久,起用为湖北提学使,卒于官。绍箕博学能文,精于金石书画之学。