"凉蟾窥户天雨霜" 诗句出自清代诗人黄绍箕《题王幼霞秋暮怀人图图为某君寄江总栖霞寺断碑作》
tí wáng yòu xiá qīu mù huái rén tú tú wèi mǒu jūn jì jiāng zǒng qī xiá sì duàn bēi zuò
liáng chán kūi hù tiān yǔ shuāng,
cǎo mù huáng luò yàn nán xiáng。
suǒ sī yuǎn dào bù kě jiàn,
hé yǐ yí wǒ qíu lín láng。
nán zhāo lìng pū ér xì ěr,
wén zì piān piān chà kě xǐ。
quē bēi pán mù xī suǒ jiē,
dān qīng bù yú jīn fù ěr。
yì zuó jiāng chē zhōng fù pū,
guò jiāng míng shì duō yú jì。
jǐu hān shuō jiàn wú líu xíng,
niàn jūn zòng héng sào pò mò。
yán biāo sà sà wéi qīng zūn,
jì hé luò jǐn fēng yī hén。
qīng shān yī fā jiāng nán lù,
wǒ yì qī shén yú dào yuán。
黄绍箕(1854—1908),浙江瑞安人。光绪六年进士。授编修,官侍讲,爱才好士,曾为康有为延誉。“戊戌政变”失败后,闻讯冒险告康有为,使康免于难,遂为荣禄所恶,辞官归里。不久,起用为湖北提学使,卒于官。绍箕博学能文,精于金石书画之学。