"沧海东茫茫" 诗句出自明代诗人何维柏《昆都耸翠》
孤峰立霄汉,万木森青苍。
振衣时一登,流盼睐大荒。
昆都自昆仑,岧峣宗衡阳。
屏山亘横石,白云秀东方。
西樵挹我前,大雁列我旁。
灵郁合浈武,迢迢浮大江。
罗浮山顾间,沧海东茫茫。
广土万馀里,惟兹奠中央。
众山互联络,奇胜独昂扬。
灵窍发天籁,花名吐异香。
下有千仞渊,蛟龙时潜藏。
上有千年枝,可以栖凤凰。
吾坐二十载,蹑足探孤芳。
结茅山南麓,胜事日徜徉。
竹门度幽禽,松风韵清商。
门户事探讨,默坐澄心腔。
冰壶镜杜溪,翠草交周窗。
缅然景前哲,亦有崔与张。
崔张日以远,江门浩汤汤。
泰山入青徐,叹彼道路长。
决策时及早,驱车历周行。
今人亦古人,后生当自强。
壮行在初学,时发贵含章。
从龙云致雨,起凤天际翔。
他年纪胜迹,兹山讵能忘。
《昆都耸翠》 拼音标注
kūn dū sǒng cùi
gū fēng lì xiāo hàn,
wàn mù sēn qīng cāng。
zhèn yī shí yī dēng,
líu pàn lài dà huāng。
kūn dū zì kūn lún,
tiáo yáo zōng héng yáng。
píng shān gèn héng shí,
bái yún xìu dōng fāng。
xī qiáo yì wǒ qián,
dà yàn liè wǒ páng。
líng yù hé chéng wǔ,
tiáo tiáo fú dà jiāng。
luō fú shān gù jiān,
cāng hǎi dōng máng máng。
guǎng tǔ wàn yú lǐ,
wéi zī diàn zhōng yāng。
zhòng shān hù lián luò,
qí shèng dú áng yáng。
líng qiào fā tiān lài,
huā míng tǔ yì xiāng。
xià yǒu qiān rèn yuān,
jiāo lóng shí qián cáng。
shàng yǒu qiān nián zhī,
kě yǐ qī fèng huáng。
wú zuò èr shí zài,
niè zú tàn gū fāng。
jié máo shān nán lù,
shèng shì rì cháng yáng。
zhú mén dù yōu qín,
sōng fēng yùn qīng shāng。
mén hù shì tàn tǎo,
mò zuò chéng xīn qiāng。
bīng hú jìng dù xī,
cùi cǎo jiāo zhōu chuāng。
miǎn rán jǐng qián zhé,
yì yǒu cūi yǔ zhāng。
cūi zhāng rì yǐ yuǎn,
jiāng mén hào tāng tāng。
tài shān rù qīng xú,
tàn bǐ dào lù cháng。
jué cè shí jí zǎo,
qū chē lì zhōu xíng。
jīn rén yì gǔ rén,
hòu shēng dāng zì qiáng。
zhuàng xíng zài chū xué,
shí fā gùi hán zhāng。
cóng lóng yún zhì yǔ,
qǐ fèng tiān jì xiáng。
tā nián jì shèng jī,
zī shān jù néng wàng。