"自笑骑马丑" 诗句出自唐代诗人孟郊《送郑仆射出节山南(一作酬郑兴元仆射招)》
sòng zhèng pū shè chū jié shān nán ( yī zuò chóu zhèng xīng yuán pū shè zhāo )
guó lǎo chū wèi jiāng,
hóng qí rù qīng shān。
zài zhāo mén xià shēng,
jié shù yú bìng chán。
zì xiào qí mǎ chǒu,
qiáng cóng qū chí jiān。
gù gù mó tiān lù,
niǎo niǎo jìng xià yán。
wén pò jì fēi yuè,
huàn qíng wéi děng xián。
xiàn tā bái miàn shǎo,
duō shì qīng zhāo bān。
xī mìng fēi suǒ bào,
shèn xíng chéng dú jiān。
yōu yōu qù zhù xīn,
liǎng shuō hé néng shān。
孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。