"游子不顾期" 诗句出自唐代诗人孟郊《相和歌辞。杂怨三首》
《相和歌辞。杂怨三首》 拼音标注
xiāng hé gē cí。zá yuàn sān shǒu
yāo táo huā qīng chén,
yóu nv̌ hóng fěn xīn。
yāo táo huā bó mù,
yóu nv̌ hóng fěn gù。
shù yǒu bǎi nián huā,
rén wú yī dìng yán。
huā sòng rén lǎo jǐn,
rén bēi huā zì xián。
pín nv̌ jìng bù míng,
hán huā rì shǎo róng。
àn qióng yǒu xū zhī,
duǎn xiàn wú cháng féng。
làng shǔi bù kě zhào,
kuáng fū bù kě cóng。
làng shǔi duō sàn yǐng,
kuáng fū duō yì zōng。
chí cǐ yī shēng bó,
kōng chéng bǎi hèn nóng。
yì rén mò zhì bēi,
zhì bēi kōng zì shuāi。
jì rén mò jiǎn yī,
jiǎn yī wèi bì gūi。
zhāo wèi shuāng dì huā,
mù wèi sì sàn fēi。
huā luò què rào shù,
yóu zǐ bù gù qī。
《相和歌辞。杂怨三首》 作者简介
孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。