"浓碧丛中浅著绯" 诗句出自明代诗人范景文《牡丹落几尽矣惟馀一枝垂垂不坠因而赋此》
《牡丹落几尽矣惟馀一枝垂垂不坠因而赋此》 拼音标注
mǔ dān luò jī jǐn yǐ wéi yú yī zhī chúi chúi bù zhùi yīn ér fù cǐ
yǐ jiàn cán hóng piàn piàn fēi,
yī zhī líu dé sòng chūn gūi。
zhuāng jīng yǔ xǐ yān zhī bó,
xiāng rě fēng lái jiá dié xī。
bàn zùi wēi hén mí xiǎo yūn,
shèng cān yú fù shèng chī féi。
huà gōng hé sì chūn gōng qiǎo,
nóng bì cóng zhōng qiǎn zhù fēi。
《牡丹落几尽矣惟馀一枝垂垂不坠因而赋此》 作者简介
范景文(1587年—1644年),明末殉节官员。字梦章,号思仁,别号质公,河间府吴桥(今属河北)人。万历四十一年(1613年)进士,官至工部尚书兼东阁大学士。崇祯十七年(1644年)李自成破宣府,烽火逼京师,众臣请帝南幸,范景文劝帝“固结人心,坚守待援”,不久崇祯自缢。范景文留下遗书曰:“身为大臣,不能灭贼雪耻,死有余恨。”后赴双塔寺旁的古井自杀。赠太傅,谥文忠。著有《大臣谱》、《战守全书》。