lìu yuè shí sān rì shòu chén zǐ hūi tài bó shí shǒu yǐ wú guān yī shēn qīng yǒu zǐ wàn shì zú wèi yùn qí bā
yōu chóng guā wǔ zhěn,
yǎn yì shēng qiān wàn。
fēng qián yǐ xū míng,
xī shuài zùi duō yuàn。
wǒ jìng nǎi dé wén,
yī yī lái zì xiàn。
chōng chōng dào bàng zǐ,
yǔ ěr gù xiāng yuǎn。
戴表元(1244~1310)宋末元初文学家,被称为“东南文章大家”。字帅初,一字曾伯,号剡源,庆元奉化剡源榆林(今属浙江班溪镇榆林村)人。宋咸淳七年进士,元大德八年,被荐为信州教授。再调婺州,因病辞归。论诗主张宗唐得古,诗风清深雅洁,类多伤时悯乱、悲忧感愤之辞。著有《剡源集》