"汉阳无树笼青苍" 诗句出自清代诗人程襄龙《登黄鹤楼歌》
乘风我作汗漫游,西江上溯楚江头。
滕王高阁吟罢又千里,瞥见黄鹤缥缈之飞楼。
片帆截江入汉水,汉皋投迹聊淹留。
黄梅一雨遂积月,空江雾塞无时收。
楼中仙客怪我溷尘市,胡不破浪拿扁舟。
朝来天宇放霁色,挂席那畏冲迅流。
欻然风利得仙助,摇瞬已自登瀛洲。
振衣上更上,眼底何泱漭。
岷峨万里卷雪堆,泻入江涛添十丈。
猛疑尚有最高层,搔首神飞发幻想。
人间胜迹总茫茫,汉阳无树笼青苍。
芳洲亦在烟波底,独有山开大别依旧浮岚光。
仙枣树边一延睇,却讶枯槎有生气。
何时赠我枣如瓜,结伴仙翁任游戏。
似闻铁笛引江风,吹落梅花杳无际。
鹤来鹤去影响楼端存,当前有景须开尊。
且吟且眺今昔异,攀山广宴谁复论。
谪仙豪上自长啸,踢翻捶碎胸次何止云梦八九吞。
悠悠尘界无李白,白云万古招诗魂。
《登黄鹤楼歌》 拼音标注
dēng huáng hè lóu gē
chéng fēng wǒ zuò hàn màn yóu,
xī jiāng shàng sù chǔ jiāng tóu。
téng wáng gāo gé yín bà yòu qiān lǐ,
piē jiàn huáng hè piǎo miǎo zhī fēi lóu。
piàn fān jié jiāng rù hàn shǔi,
hàn gāo tóu jī liáo yān líu。
huáng méi yī yǔ sùi jī yuè,
kōng jiāng wù sāi wú shí shōu。
lóu zhōng xiān kè guài wǒ hùn chén shì,
hú bù pò làng ná biǎn zhōu。
zhāo lái tiān yǔ fàng jì sè,
guà xí nà wèi chōng xùn líu。
xū rán fēng lì dé xiān zhù,
yáo shùn yǐ zì dēng yíng zhōu。
zhèn yī shàng gèng shàng,
yǎn dǐ hé yāng mǎng。
mín é wàn lǐ juàn xuě dūi,
xiè rù jiāng tāo tiān shí zhàng。
měng yí shàng yǒu zùi gāo céng,
sāo shǒu shén fēi fā huàn xiǎng。
rén jiān shèng jī zǒng máng máng,
hàn yáng wú shù lóng qīng cāng。
fāng zhōu yì zài yān bō dǐ,
dú yǒu shān kāi dà bié yī jìu fú lán guāng。
xiān zǎo shù biān yī yán dì,
què yà kū chá yǒu shēng qì。
hé shí zèng wǒ zǎo rú guā,
jié bàn xiān wēng rèn yóu xì。
sì wén tiě dí yǐn jiāng fēng,
chūi luò méi huā yǎo wú jì。
hè lái hè qù yǐng xiǎng lóu duān cún,
dāng qián yǒu jǐng xū kāi zūn。
qiě yín qiě tiào jīn xī yì,
pān shān guǎng yàn shúi fù lùn。
zhé xiān háo shàng zì cháng xiào,
tī fān chúi sùi xiōng cì hé zhǐ yún mèng bā jǐu tūn。
yōu yōu chén jiè wú lǐ bái,
bái yún wàn gǔ zhāo shī hún。