"生来有节" 诗句出自元代诗人程文海《满庭芳 寿曾劲节》
《满庭芳 寿曾劲节》 拼音标注
mǎn tíng fāng shòu céng jìng jié
tiān dì wèi lú,
ㄙ gāng yù jìn,
cǐ jūn xīng wèi hé cháng。
shēn lín cāng xuě,
tè dì zuò qīng liáng。
jiǎ rèn * * zhèn lǐ,
cùi jīng dào 、 pèi yù míng ?。
xū zhī dào,
shēng lái yǒu jié,
wǎn sùi gèng áng cáng。
shī rén xián pǐn zǎo,
wèi gōng jǐu shí,
qí shǔi cháng yáng。
rèn fēng huā gāo xià,
dié luàn fēng kuáng。
yǒu kè cháng tú kǔ *,
tān měi yìn 、 yù mǎi bēi táng。
tūi mén qù,
hé fáng zhěn jiè,
sān wàn lìu qiān cháng 。
《满庭芳 寿曾劲节》 作者简介
程钜夫(1249年—1318年),初名文海,因避元武宗海山名讳,改用字代名,号雪楼,又号远斋。建昌(今江西南城)人,祖籍郢州京山(今属湖北)。元朝名臣、文学家。程钜夫少与吴澄同门。南宋末年,随叔父降元,入为质子。至元二十四年(1287年),拜侍御史,行御史台事,于江南推荐赵孟頫等二十余人,皆获擢用。丞相桑哥专政,程钜夫上疏极谏,几遭杀害。延祐五年(1318年)去世,年七十。泰定二年(1325年),追赠大司徒、柱国,追封楚国公,谥号“文宪”。程钜夫历事四朝,为当时名臣,其文章雍容大雅,诗亦磊落俊伟。有《雪楼集》三十卷。