“学子守之墨”这段文字出自哪里?

上一句:功令尊胡氏

“学子守之墨”出自清代诗人程廷祚的诗句: 《赠顾进士复初》

下一句:首先革周正

"学子守之墨" 诗句出自清代诗人程廷祚《赠顾进士复初》

宪庙昔临御恩波覃八极
涣汗其大号丘园交束帛
维时承平久化成迈往昔
里巷闻弦歌穷陬务修饬
闻命各戒装争先赴上国
儒冠既峨峨征车复奕奕
或怀巷侯珠或握荆山璧
或披兰苕新或掣沧海碧
鸣佩集丹陛心情接虹霓
就中星斗寒钜儒出无锡
读书破万卷性同杜氏癖
著述穷岁年钻研入无隙
宣尼生周季仰窥王迹熄
然后作《春秋》万古垂法式
笔削见是非义存三代直当时游夏辈欲赞空太息
如何后世人无端奋私臆
丘明见国史事实颇能核
傅会虽有时网罗著劳绩
齐鲁多陋儒厥惟高与赤
邹夹未有书莫由问得失
三家遂鼎峙左氏仍后植
自兹口说腾圣经嗟晦蚀
功令尊胡氏学子守之墨
首先革周正先圣宁蹙额
一褒复一贬诪张令人惑
褒贬本所无安用常唧唧
忍使日月光蔽亏重云黑
先生蹶然兴扫除不遗力
百家咸披靡似用大师克
煌煌大事表卷轴日盈积
发愤阐阙文尘埃教荡涤
曲说从此废禾稼驱螟螣
上则考天时殷勤补长历
下则综形势聚来图疆域
僣礼与败度乱贼暨戎翟
事事关大义胪列各就职
载观交兵篇往来正如织
旌旗犹在眼开卷若凭轼
晋楚争夏盟宋郑困行役
向戌忽弭兵难免司城责
五材民并用戒惧存法则
霸统经再变王猷竟永塞
人欲日横流瞻乌更谁适
窃取有深意肯令鲰生识
君书出虽晚重到杏坛侧
钟磬铿然鸣清音动四壁
忆昔鸿词徵余亦预末席
客居郊坛西颇爱厥境僻
凉风下庭梧朝昏玩义画
冥会待悬解忽然尘虑释
与君偕罢归十载卧泉石
著书曩未成今也喜大获
假令留青琐兹业谅俱寂
深荷皇天慈慨然增感激

zèng gù jìn shì fù chū
xiàn miào xī lín yù,
ēn bō tán bā jí。
huàn hàn qí dà hào,
qīu yuán jiāo shù bó。
wéi shí chéng píng jǐu,
huà chéng mài wǎng xī。
lǐ xiàng wén xián gē,
qióng zōu wù xīu chì。
wén mìng gè jiè zhuāng,
zhēng xiān fù shàng guó。
rú guān jì é é,
zhēng chē fù yì yì。
huò huái xiàng hóu zhū,
huò wò jīng shān bì。
huò pī lán tiáo xīn,
huò chè cāng hǎi bì。
míng pèi jí dān bì,
xīn qíng jiē hóng ní。
jìu zhōng xīng dǒu hán,
jù rú chū wú xí。
dú shū pò wàn juàn,
xìng tóng dù shì pǐ。
zhù shù qióng sùi nián,
zuàn yán rù wú xì。
xuān ní shēng zhōu jì,
yǎng kūi wáng jī xí。
rán hòu zuò 《 chūn qīu 》,
wàn gǔ chúi fǎ shì。
bǐ xuē jiàn shì fēi,
yì cún sān dài zhí,
dāng shí yóu xià bèi,
yù zàn kōng tài xī。
rú hé hòu shì rén,
wú duān fèn sī yì。
qīu míng jiàn guó shǐ,
shì shí pǒ néng hé。
fù hùi sūi yǒu shí,
wǎng luō zhù láo jī。
qí lǔ duō lòu rú,
jué wéi gāo yǔ chì。
zōu jiā wèi yǒu shū,
mò yóu wèn dé shī。
sān jiā sùi dǐng zhì,
zuǒ shì réng hòu zhí。
zì zī kǒu shuō téng,
shèng jīng jiē hùi shí。
gōng lìng zūn hú shì,
xué zǐ shǒu zhī mò。
shǒu xiān gé zhōu zhèng,
xiān shèng níng cù é。
yī bāo fù yī biǎn,
zhōu zhāng lìng rén huò。
bāo biǎn běn suǒ wú,
ān yòng cháng jī jī。
rěn shǐ rì yuè guāng,
bì yú zhòng yún hēi。
xiān shēng jué rán xīng,
sǎo chú bù yí lì。
bǎi jiā xián pī mǐ,
sì yòng dà shī kè。
huáng huáng dà shì biǎo,
juàn zhóu rì yíng jī。
fā fèn chǎn què wén,
chén āi jiào dàng dí。
qū shuō cóng cǐ fèi,
hé jià qū míng téng。
shàng zé kǎo tiān shí,
yīn qín bǔ cháng lì。
xià zé zòng xíng shì,
jù lái tú jiāng yù。
jiàn lǐ yǔ bài dù,
luàn zéi jì róng dí。
shì shì guān dà yì,
lú liè gè jìu zhí。
zài guān jiāo bīng piān,
wǎng lái zhèng rú zhī。
jīng qí yóu zài yǎn,
kāi juàn ruò píng shì。
jìn chǔ zhēng xià méng,
sòng zhèng kùn xíng yì。
xiàng xū hū mǐ bīng,
nán miǎn sī chéng zé。
wǔ cái mín bìng yòng,
jiè jù cún fǎ zé。
bà tǒng jīng zài biàn,
wáng yóu jìng yǒng sāi。
rén yù rì héng líu,
zhān wū gèng shúi shì。
qiè qǔ yǒu shēn yì,
kěn lìng zōu shēng shì。
jūn shū chū sūi wǎn,
zhòng dào xìng tán cè。
zhōng qìng kēng rán míng,
qīng yīn dòng sì bì。
yì xī hóng cí zhēng,
yú yì yù mò xí。
kè jū jiāo tán xī,
pǒ ài jué jìng pì。
liáng fēng xià tíng wú,
zhāo hūn wán yì huà。
míng hùi dài xuán jiě,
hū rán chén lv̀ shì。
yǔ jūn xié bà gūi,
shí zài wò quán shí。
zhù shū nǎng wèi chéng,
jīn yě xǐ dà huò。
jiǎ lìng líu qīng suǒ,
zī yè liàng jù jì。
shēn hé huáng tiān cí,
kǎi rán zēng gǎn jī。

程廷祚

程廷祚(1691~1767),初名默,字启生,号绵庄,又号清溪居士,上元(今江苏南京)人。初识武进恽鹤生,始闻颜元、李塨之学。康熙庚子岁,塨南游金陵,廷祚屡过问学。十六年,上特诏举经明行修之士,廷祚又以江苏巡抚荐,复罢归。卒,年七十有七。著《易通》六卷,《大易择言》三十卷,《尚书通议》三十卷,《青溪诗说》三十卷,《春秋识小录》三卷,《礼说》二卷,《鲁说》二卷。

Processed in 0.172102 Second , 183 querys.