"销凝极" 诗句出自清代诗人程颂万《满庭芳 题石顽老人梅石画帧》
《满庭芳 题石顽老人梅石画帧》 拼音标注
mǎn tíng fāng tí shí wán lǎo rén méi shí huà zhèng
guài shí yī tíng,
dòng yún lián wū,
gāo hán ài zhù shān cūn。
qīng xiāng lěng mèng,
qiàn yǐng huàn xiāng qún。
jì mò jiāng chéng dú yè,
kōng lián yuè 、 shòu dào sān fēn。
xiāo níng jí,
dōng fēng zuó xī,
shēn bì xiǎo lóu mén。
wǔ líng。
xī pàn lù,
huāng yuán gǔ shù,
zùi yì huáng hūn。
yǒu húi láng lìu qū,
nián zhù yín hún。
zhǐ shàng mò hén piāo luò,
líng pīng dié 、 yóu liàn cán chūn。
chūn lái hèn,
huā tiān bìn yǐng,
chūi shòu yǐ lán rén。
《满庭芳 题石顽老人梅石画帧》 作者简介
1865-1932年,字子大,一字鹿川,号十发居士。湖南宁乡人。 清末民初人。少有文才,善应对 ,喜研词章。虽勤奋好学,但屡试未第,对科举制度遂无好感,而对时局新学甚为热心,为张之洞、张百熙所倚重。曾充湖广抚署文案。