"谁为户喻开盲聋" 诗句出自清代诗人成书《岳祠》
潼津直上车隆隆,绿杨夹道驰青骢。
太华可望不可到,小憩暂谒金天宫。
尊严庙貌象丹阙,人力不逮疑神工。
入门一径翳天日,列植汉柏兼秦松。
升阶俯首拜深殿,心魂谡谡钦声容。
巍峨白帝据黻座,神威肃穆尊弥恭。
众真立侍各执事,大冠长剑威仪同。
十王列庑聚群鬼,或置鼎镬加磨舂。
穷奸变怪状千万,森罗果报惊愚蒙。
转屏环柱出殿后,横廊直亘趋深重。
红装十队肄舞乐,修眉秀颊争昌丰。
洞房阴阴窗牖静,画帘高卷香罗红。
衣桁盥洗纷位置,儿襦女舄筐篚充。
衾枕粲灿焕云锦,冰绡作帐轻烟笼。
帝妃端坐燕笑语,意态真有齐眉风。
庙令老人事神久,房帏曲折无不通。
手持管钥导我入,误惊闺闼心忡忡。
我闻华岳作西镇,兴云降雨参天功。
惟神正直司肃杀,秩宗典礼方三公。
真宰冥漠太虚朕,岂有家室相和雍。
嫁女夺妇事叠见,荒唐诬蔑真齐东。
愚民无知好蛊媚,遂以猥亵明尊崇。
神之所依宁在此,谁为户喻开盲聋。
茶余扶倦上高阁,俯仰百态舒心胸。
须臾云散日卓午,晴空划出三芙蓉。
《岳祠》 拼音标注
yuè cí
tóng jīn zhí shàng chē lóng lóng,
lv̀ yáng jiā dào chí qīng cōng。
tài huá kě wàng bù kě dào,
xiǎo qì zàn yè jīn tiān gōng。
zūn yán miào mào xiàng dān què,
rén lì bù dài yí shén gōng。
rù mén yī jìng yì tiān rì,
liè zhí hàn bǎi jiān qín sōng。
shēng jiē fǔ shǒu bài shēn diàn,
xīn hún sù sù qīn shēng róng。
wēi é bái dì jù fú zuò,
shén wēi sù mù zūn mí gōng。
zhòng zhēn lì shì gè zhí shì,
dà guān cháng jiàn wēi yí tóng。
shí wáng liè wǔ jù qún gǔi,
huò zhì dǐng huò jiā mó chōng。
qióng jiān biàn guài zhuàng qiān wàn,
sēn luō guǒ bào liáng yú méng。
zhuǎn píng huán zhù chū diàn hòu,
héng láng zhí gèn qū shēn zhòng。
hóng zhuāng shí dùi yì wǔ lè,
xīu méi xìu jiá zhēng chāng fēng。
dòng fáng yīn yīn chuāng yǒu jìng,
huà lián gāo juàn xiāng luō hóng。
yī héng guàn xǐ fēn wèi zhì,
ér rú nv̌ xì kuāng fěi chōng。
qīn zhěn càn càn huàn yún jǐn,
bīng xiāo zuò zhàng qīng yān lóng。
dì fēi duān zuò yàn xiào yǔ,
yì tài zhēn yǒu qí méi fēng。
miào lìng lǎo rén shì shén jǐu,
fáng wéi qū zhé wú bù tōng。
shǒu chí guǎn yào dǎo wǒ rù,
wù liáng gūi tà xīn chōng chōng。
wǒ wén huá yuè zuò xī zhèn,
xīng yún jiàng yǔ cān tiān gōng。
wéi shén zhèng zhí sī sù shā,
zhì zōng diǎn lǐ fāng sān gōng。
zhēn zǎi míng mò tài xū zhèn,
qǐ yǒu jiā shì xiāng hé yōng。
jià nv̌ duó fù shì dié jiàn,
huāng táng wú miè zhēn qí dōng。
yú mín wú zhī hǎo gǔ mèi,
sùi yǐ wěi xiè míng zūn chóng。
shén zhī suǒ yī níng zài cǐ,
shúi wèi hù yù kāi máng lóng。
chá yú fú juàn shàng gāo gé,
fǔ yǎng bǎi tài shū xīn xiōng。
xū yú yún sàn rì zhuō wǔ,
qíng kōng huá chū sān fú róng。
《岳祠》 作者简介