"老我嗜好淡" 诗句出自元代诗人程钜夫《次韵肯堂学士冬日红梨花》
《次韵肯堂学士冬日红梨花》 拼音标注
cì yùn kěn táng xué shì dōng rì hóng lí huā
huáng jú wò jiē yǔ,
lìu huā wǔ tiān fēng。
bì dòng shì shēng bái,
shǒu jiāng ròu zuò hóng。
xìu jù hū duò qián,
guāng guài qīn lián lóng。
zhì rén yàn zuò chù,
yuán qì hán chōng róng。
wú qíng jí kū zhū,
yān rán wèi xīu róng。
zuò lìng yù huá jūn,
lái cóng rǔi zhū gōng。
lì zhuāng níng xiáng yún,
míng móu zhuǎn liáng hóng。
qǐ fēi sàn huā shǒu,
shì jūn qíng suǒ zhōng。
lǎo wǒ shì hǎo dàn,
kōng shī yì léi tóng。
zhī yuàn zhuó huā shí,
wú wàng bǐ lín wēng。
《次韵肯堂学士冬日红梨花》 作者简介
程钜夫(1249年—1318年),初名文海,因避元武宗海山名讳,改用字代名,号雪楼,又号远斋。建昌(今江西南城)人,祖籍郢州京山(今属湖北)。元朝名臣、文学家。程钜夫少与吴澄同门。南宋末年,随叔父降元,入为质子。因受元世祖赏识,累迁至集贤直学士,并参与编修《成宗实录》、《武宗实录》。延祐五年(1318年)去世,年七十。泰定二年(1325年),追赠大司徒、柱国,追封楚国公,谥号“文宪”。程钜夫历事四朝,为当时名臣,其文章雍容大雅,诗亦磊落俊伟。有《雪楼集》三十卷。