“寂寂涧底松”这段文字出自哪里?

上一句:夏雨生梧桐

“寂寂涧底松”出自元代诗人程钜夫的诗句: 《送札法经历赴山西幕》

下一句:苍然岁寒中

sòng zhá fǎ jīng lì fù shān xī mù
wǒ xī jū nán tái,
yǔ jūn rì xiāng cóng。
húi shǒu sān shí nián,
wèi jūn yǐ fēi chōng。
jí zī fù xiāng jiàn,
wēi míng bù cháng gōng。
sūi méng shèng zhǔ zhī,
jìn tùi hé cóng róng。
hǎo jué shúi bù mí,
jūn shì rú piāo fēng。
níng wèi zhèng zhí qióng,
bù wèi rén qiǎo tōng。
xū qǐ méng xī mù,
jī liè xiào yǔ zhōng。
bié wǒ shēng chē xíng,
niàn wǒ shuāng bìn péng。
jūn xíng zhǎn gāo cái,
yī qìng píng shēng xiōng。
wǒ zhì zài qīu hè,
juàn yān xī wēi gōng。
míng míng zhāo yáng fèng,
xià yǔ shēng wú tóng。
jì jì jiàn dǐ sōng,
cāng rán sùi hán zhōng。
xù zāi jūn zǐ xīn,
shù yòng cún shǐ zhōng。

程钜夫

程钜夫(1249年—1318年),初名文海,因避元武宗海山名讳,改用字代名,号雪楼,又号远斋。建昌(今江西南城)人,祖籍郢州京山(今属湖北)。元朝名臣、文学家。程钜夫少与吴澄同门。南宋末年,随叔父降元,入为质子。因受元世祖赏识,累迁至集贤直学士,并参与编修《成宗实录》、《武宗实录》。延祐五年(1318年)去世,年七十。泰定二年(1325年),追赠大司徒、柱国,追封楚国公,谥号“文宪”。程钜夫历事四朝,为当时名臣,其文章雍容大雅,诗亦磊落俊伟。有《雪楼集》三十卷。

Processed in 0.282824 Second , 221 querys.