"诵诗曾废蓼莪篇" 诗句出自清代诗人成鹫《刘明府仰山作宰行唐以外艰归里奉命焚黄赋此以赠》
líu míng fǔ yǎng shān zuò zǎi xíng táng yǐ wài jiān gūi lǐ fèng mìng fén huáng fù cǐ yǐ zèng
hán shí dōng fēng guō wài yān,
xiān láng gūi qù bà míng xián。
sān liáng sù miǎn cí shuāng què,
wǔ sè huáng má xià jǐu tiān。
dú lǐ gèng chūi lí zhàng huǒ,
sòng shī céng fèi liǎo é piān。
guān xián yì ài sēng xián fǒu,
yìng guò dōng lín xù jìu yuán。
成鹫(1637-1722),清朝初年广东肇庆鼎湖山庆云寺僧。又名光鹫,字迹删,号东樵山人。俗姓方,名觊恺,字麟趾,番禺(今属广东省)人。出身书香仕宦世家。其为人豪放倜傥,诗文亦卓厉痛快,尽去雕饰,颇有似庄子处。沈德潜誉为诗僧第一。作品有《楞严直说》十卷、《鼎湖山志》八卷、《咸陟堂集》四十三卷、《金刚直说》一卷、《老子直说》二卷、《庄子内篇注》一卷等。