"二老开口笑" 诗句出自清代诗人成多禄《忆榆庐》
松花江之西,有村其塔木。
历历双白榆,扶疏绕老屋。
遐思龆龀年,我父教我读。
每书必亲钞,篇篇当削竹。
每句必口授,记诵耳须熟。
朝曦连夕镫,慈训为家塾。
我母尤钟爱,时恐遭笞扑。
朝送屋角东,手为栉与沐。
暮迎屋角西,食以果与肉。
其时榆正新,风动钱蔌蔌。
我亦随风来,满院争相逐。
有时披绿阴,嬉戏当彩服。
二老开口笑,谓我如黄犊。
忽忽四十年,此景宛在目。
一身倏东西,万事同转烛。
自与此庐别,迍邅泪盈掬。
我父先见背,家室几颠覆。
中经庚子乱,负母窜山谷。
白头感冰霜,越岁弃我速。
十年走龙沙,忽变橘中局。
世外惊沧桑,宵中泣莪蓼。
游子悲故乡,归来话樵牧。
乌刺好江山,考槃水一曲。
爰居避鼓钟,时向东门伏。
鱼思故池泳,乌恋旧巢宿。
况此鲜民身,往训思顾复。
先庐一已荒,树老枝叶秃。
頫仰万古天,长歌以当哭。
《忆榆庐》 拼音标注
yì yú lú
sōng huā jiāng zhī xī,
yǒu cūn qí tǎ mù。
lì lì shuāng bái yú,
fú shū rào lǎo wū。
xiá sī tiáo chèn nián,
wǒ fù jiào wǒ dú。
měi shū bì qīn chāo,
piān piān dāng xuē zhú。
měi jù bì kǒu shòu,
jì sòng ěr xū shú。
zhāo xī lián xī dēng,
cí xùn wèi jiā shú。
wǒ mǔ yóu zhōng ài,
shí kǒng zāo chī pū。
zhāo sòng wū jiǎo dōng,
shǒu wèi jié yǔ mù。
mù yíng wū jiǎo xī,
shí yǐ guǒ yǔ ròu。
qí shí yú zhèng xīn,
fēng dòng qián sù sù。
wǒ yì súi fēng lái,
mǎn yuàn zhēng xiāng zhú。
yǒu shí pī lv̀ yīn,
xī xì dāng cǎi fú。
èr lǎo kāi kǒu xiào,
wèi wǒ rú huáng dú。
hū hū sì shí nián,
cǐ jǐng wǎn zài mù。
yī shēn shū dōng xī,
wàn shì tóng zhuǎn zhú。
zì yǔ cǐ lú bié,
zhūn zhān lèi yíng jú。
wǒ fù xiān jiàn bèi,
jiā shì jī diān fù。
zhōng jīng gēng zǐ luàn,
fù mǔ cuàn shān gǔ。
bái tóu gǎn bīng shuāng,
yuè sùi qì wǒ sù。
shí nián zǒu lóng shā,
hū biàn jú zhōng jú。
shì wài liáng cāng sāng,
xiāo zhōng qì é liǎo。
yóu zǐ bēi gù xiāng,
gūi lái huà qiáo mù。
wū cì hǎo jiāng shān,
kǎo pán shǔi yī qū。
yuán jū bì gǔ zhōng,
shí xiàng dōng mén fú。
yú sī gù chí yǒng,
wū liàn jìu cháo sù。
kuàng cǐ xiān mín shēn,
wǎng xùn sī gù fù。
xiān lú yī yǐ huāng,
shù lǎo zhī yè tū。
fǔ yǎng wàn gǔ tiān,
cháng gē yǐ dāng kū。