"倡和一至今" 诗句出自明代诗人陈子壮《秋日自遣遂成长篇》
生长海之滨,所遇无全慧。
徒知读父书,颇与闻祖制。
洪武庚戌诏,创科草昧际。
时务需直陈,简略在文艺。
宋解拔时流,造士归纯粹。
累叶儒风开,恩数超无二。
肃皇典礼兴,考官不称意。
剔发自英裁,臣躯甘杖毙。
自怜轮囷非,不中万乘器。
弱冠遇神祖,得事今皇帝。
父也入省垣,分直聊班侍。
谏劄传人口,金貂侧目视。
贱子乃循资,谬登大藩使。
副考旷虚怀,房司遵约誓。
一展生平愚,以兹当献替。
未晓三人声,先徵五云瑞。
驰阙进天子,微文谅不讳。
稽首论大权,睿聪幸蚤计。
泯泯圣明忧,将踵汉唐季。
几回矢剑心,廷槛高睥睨。
前贤四谏称,闻之有馀愧。
翰苑忝虚名,耳食思罗致。
内外互夤缘,同朝工餂试。
郿坞棹题新,乞我元勋字。
餤我以迁除,嚇我以械繫。
闻此愤填膺,拒客动高詈。
我生命在天,区区敢为祟。
肯以笔劄劳,而供粪除隶。
中旨固隐微,实与此时值。
贤书等罪书,所坐应谤诽。
父已驻天南,褫夺伤连累。
一门霹雳加,妻子旅魂悸。
去国极跄踉,中途粮不继。
痡卧长江干,伯为拂行袂。
入门粲华发,惊喜若梦寐。
母氏慰劳深,父也从容示。
畴昔省垣中,久已灼此事。
累若或非恩,偕隐多君赐。
我躬不阅后,动色皆顾忌。
丧箸疾雷周,高天何日霁。
瓜葛尽株蔓,四方走缇骑。
诏狱剥群绅,有若游屠肆。
出守满边津,体貌淩大吏。
翼虎各负嵎,可怜鹰鼠辈。
九列厚奴颜,三台率灶媚。
尸祝流藩镇,茅土爵延世。
不避劝进名,且援专征例。
污淖太学傍,推崇配礿祭。
筑怨归大工,沈冤激天地。
辇毂千家裂,数里轰震异。
煨烬朝天宫,虐燄乃益炽。
司马发危言,弃之若敝屣。
片语下纶扉,敷张代圣制。
尽倒文翰权,苦欲钳一切。
属意科场规,亶亶申重厉。
钩党举臣名,招摇学术伪。
倡和一至今,文网密穷治。
草莽实不才,毋乃拾其细。
缥缈章句馀,反复深知戾。
淰汵秋风飘,耗尽江湖泪。
耳垣正有人,援毫一申记。
有砚终须瘗,有口合先闭。
《秋日自遣遂成长篇》 拼音标注
qīu rì zì qiǎn sùi chéng cháng piān
shēng cháng hǎi zhī bīn,
suǒ yù wú quán hùi。
tú zhī dú fù shū,
pǒ yǔ wén zǔ zhì。
hóng wǔ gēng xū zhào,
chuàng kē cǎo mèi jì。
shí wù xū zhí chén,
jiǎn lvè zài wén yì。
sòng jiě bá shí líu,
zào shì gūi chún cùi。
lèi yè rú fēng kāi,
ēn shù chāo wú èr。
sù huáng diǎn lǐ xīng,
kǎo guān bù chēng yì。
tī fā zì yīng cái,
chén qū gān zhàng bì。
zì lián lún qūn fēi,
bù zhōng wàn chéng qì。
ruò guān yù shén zǔ,
dé shì jīn huáng dì。
fù yě rù shěng yuán,
fēn zhí liáo bān shì。
jiàn zhá chuán rén kǒu,
jīn diāo cè mù shì。
jiàn zǐ nǎi xún zī,
mìu dēng dà fán shǐ。
fù kǎo kuàng xū huái,
fáng sī zūn yuē shì。
yī zhǎn shēng píng yú,
yǐ zī dāng xiàn tì。
wèi xiǎo sān rén shēng,
xiān zhēng wǔ yún rùi。
chí què jìn tiān zǐ,
wēi wén liàng bù hùi。
jī shǒu lùn dà quán,
rùi cōng xìng zǎo jì。
mǐn mǐn shèng míng yōu,
jiāng zhǒng hàn táng jì。
jī húi shǐ jiàn xīn,
tíng jiàn gāo bì nì。
qián xián sì jiàn chēng,
wén zhī yǒu yú kùi。
hàn yuàn tiǎn xū míng,
ěr shí sī luō zhì。
nèi wài hù yín yuán,
tóng zhāo gōng tiǎn shì。
méi wù zhuō tí xīn,
qǐ wǒ yuán xūn zì。
tán wǒ yǐ qiān chú,
xià wǒ yǐ xiè xì。
wén cǐ fèn tián yīng,
jù kè dòng gāo lì。
wǒ shēng mìng zài tiān,
qū qū gǎn wèi sùi。
kěn yǐ bǐ zhá láo,
ér gōng fèn chú lì。
zhōng zhǐ gù yǐn wēi,
shí yǔ cǐ shí zhí。
xián shū děng zùi shū,
suǒ zuò yìng bàng fěi。
fù yǐ zhù tiān nán,
chǐ duó shāng lián lèi。
yī mén pī lì jiā,
qī zǐ lv̌ hún jì。
qù guó jí qiāng láng,
zhōng tú liáng bù jì。
pū wò cháng jiāng gān,
bó wèi fú xíng mèi。
rù mén càn huá fā,
liáng xǐ ruò mèng mèi。
mǔ shì wèi láo shēn,
fù yě cóng róng shì。
chóu xī shěng yuán zhōng,
jǐu yǐ zhuó cǐ shì。
lèi ruò huò fēi ēn,
xié yǐn duō jūn sì。
wǒ gōng bù yuè hòu,
dòng sè jiē gù jì。
sāng zhù jí léi zhōu,
gāo tiān hé rì jì。
guā gé jǐn zhū màn,
sì fāng zǒu tí qí。
zhào yù bō qún shēn,
yǒu ruò yóu tú sì。
chū shǒu mǎn biān jīn,
tǐ mào líng dà lì。
yì hǔ gè fù yú,
kě lián yīng shǔ bèi。
jǐu liè hòu nú yán,
sān tái lv̀ zào mèi。
shī zhù líu fán zhèn,
máo tǔ jué yán shì。
bù bì quàn jìn míng,
qiě yuán zhuān zhēng lì。
wū nào tài xué bàng,
tūi chóng pèi yuè jì。
zhú yuàn gūi dà gōng,
shěn yuān jī tiān dì。
niǎn gǔ qiān jiā liè,
shù lǐ hōng zhèn yì。
wēi jìn zhāo tiān gōng,
nvè yàn nǎi yì chì。
sī mǎ fā wēi yán,
qì zhī ruò bì xǐ。
piàn yǔ xià lún fēi,
fū zhāng dài shèng zhì。
jǐn dǎo wén hàn quán,
kǔ yù qián yī qiē。
shǔ yì kē cháng gūi,
dǎn dǎn shēn zhòng lì。
gōu dǎng jǔ chén míng,
zhāo yáo xué zhú wěi。
chàng hé yī zhì jīn,
wén wǎng mì qióng zhì。
cǎo mǎng shí bù cái,
wú nǎi shí qí xì。
piǎo miǎo zhāng jù yú,
fǎn fù shēn zhī lì。
niǎn gàn qīu fēng piāo,
hào jǐn jiāng hú lèi。
ěr yuán zhèng yǒu rén,
yuán háo yī shēn jì。
yǒu yàn zhōng xū yì,
yǒu kǒu hé xiān bì。
《秋日自遣遂成长篇》 作者简介
(1596—1647)明末广东南海人,字集生,号秋涛。万历四十七年进士。授编修。天启四年典浙江乡试,发策刺魏忠贤,削籍。崇祯初起故官,累迁礼部右侍郎,以故除名归。南明弘光帝起为礼部尚书,未至,南京已陷,桂王朱由榔称帝肇庆,授为东阁大学士兼兵部尚书。起兵攻广州,兵败被执死。谥文忠。有《云淙集》、《练要堂稿》、《南宫集》。