“行路难”这段文字出自哪里?

上一句:锉骨黄尘亦无愧

“行路难”出自唐代诗人王昌龄的诗句: 《行路难》

下一句:劝君酒

《行路难》 拼音标注

xíng lù nán
shuāng sī zuò gěng xì yín píng,
bǎi chǐ hán quán lù lú shàng。
xuán sī yī jué bù kě wàng,
sì qiè qīng xīn zài jūn zhǎng。
rén shēng yì qì hǎo qiān juān,
zhǐ zhòng kuáng huā bù zhòng xián。
yàn bà diào zhēng zòu lí hè,
húi jiāo zhuǎn pàn qì jūn qián。
jūn bù jiàn,
yǎn qián shì,
qǐ bǎo xū yú xīn wù yì。
xī shān rì xià yǔ zú xī,
cè yǒu fú yún wú suǒ jì。
dàn yuàn mò wàng qián zhě yán,
cuò gǔ huáng chén yì wú kùi。
xíng lù nán,
quàn jūn jǐu,
mò cí fán,
měi jǐu qiān zhōng yóu kě jǐn,
xīn zhōng piàn kùi hé kě lùn。
yī wén hàn zhǔ sī gù jiàn,
shǐ qiè cháng jiē wàn gǔ hún。

《行路难》 作者简介

王昌龄

王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。

Processed in 0.101454 Second , 221 querys.