《题秦隐君祠次邓经略韵》 拼音标注
tí qín yǐn jūn cí cì dèng jīng lvè yùn
rén jìng chū wú chē mǎ xuān,
bǔ jū yuán dé jìn jiāng cūn。
shān wéi gǔ sì tái shēng qì,
huā luò qián tīng cháo dǎ mén。
yǐ xǔ jiē shēn rú rì yuè,
bù fáng wèi kè rèn gān kūn。
qīng shī hǎi nèi líu chuán jǐu,
tíng xià kōng yú shí yàn cún 。
《题秦隐君祠次邓经略韵》 作者简介
(?—1184)宋泉州永春人,字体仁,号休斋,一号弱翁。高宗绍兴十二年进士。授台州判官。历知循州、贺州。与秦桧子秦熺同榜进士,桧当轴,同年多以攀援致通显,知柔独不阿附。解官归,主管冲祐观。有《易本旨》、《春秋义例》、《易大传》、《易图》、《诗声谱》、《论语后传》等。