“良人行从军”这段文字出自哪里?

上一句:妾身守空闺

“良人行从军”出自两汉诗人曹植的诗句: 《杂诗七首》

下一句:自期三年归

曹植写关于名医的诗句

"良人行从军" 诗句出自两汉诗人曹植《杂诗七首》

高台多悲风朝日照北林
之子在万里江湖逈且深
方舟子可极离思故难任
孤鴈飞南游过庭长哀吟
翘思慕远人愿欲托遗音
形影忽不见翩翩伤我心
转蓬离本根飘飖随长风
何意回飚举吹我入云中
高高上无极天路子可穷
类此游客子捐躯远从戎
毛褐不掩形薇藿常不充
去去莫复道沉忧令人老
西北有织妇绮缟何缤纷
明晨秉机杼日昃不成文
太息终长夜悲啸入青云
妾身守空闺良人行从军
自期三年归今已历九春
飞鸟遶树翔噭噭鸣索羣
愿为南流景驰光见我君
南国有佳人容华若桃李
朝游江北岸夕宿潇湘沚
时俗薄朱颜谁为发皓齿
俯仰岁将暮荣曜难久恃
仆夫早严驾吾将远行游
远游欲何之吴国为我仇
将骋万里涂东路子足由
江介多悲风淮泗驰急流
愿欲一轻济惜哉无方舟
闲居非吾志甘心赴国忧
飞观百余尺临牖御棂轩
远望周千里朝夕见平原
烈士多悲心小人偷自闲
国雠亮不塞甘心思丧元
拊剑西南望思欲赴太山
弦急悲声发聆我慷慨言
揽衣出中闺逍遥步两楹
闲房何寂寞绿草被阶庭
空室自生风百鸟翩南征
春思子可忘忧戚与我幷
佳人在远遁妾身单且茕
欢会难再遇芝兰不重荣
人皆弃旧爱君岂若平生
寄松为女萝依水如浮萍
赍jī身奉衿带朝夕不堕倾
倘终顾盻恩永副我中情

zá shī qī shǒu
gāo tái duō bēi fēng,
zhāo rì zhào běi lín。
zhī zǐ zài wàn lǐ,
jiāng hú jiǒng qiě shēn。
fāng zhōu zǐ kě jí,
lí sī gù nán rèn。
gū yàn fēi nán yóu,
guò tíng cháng āi yín。
qiáo sī mù yuǎn rén,
yuàn yù tuō yí yīn。
xíng yǐng hū bù jiàn,
piān piān shāng wǒ xīn。
zhuǎn péng lí běn gēn,
piāo yáo súi cháng fēng。
hé yì húi biāo jǔ,
chūi wǒ rù yún zhōng。
gāo gāo shàng wú jí,
tiān lù zǐ kě qióng。
lèi cǐ yóu kè zǐ,
juān qū yuǎn cóng róng。
máo hé bù yǎn xíng,
wéi huò cháng bù chōng。
qù qù mò fù dào,
chén yōu lìng rén lǎo。
xī běi yǒu zhī fù,
qǐ gǎo hé bīn fēn。
míng chén bǐng jī zhù,
rì zè bù chéng wén。
tài xī zhōng cháng yè,
bēi xiào rù qīng yún。
qiè shēn shǒu kōng gūi,
liáng rén xíng cóng jūn。
zì qī sān nián gūi,
jīn yǐ lì jǐu chūn。
fēi niǎo rào shù xiáng,
jiào jiào míng suǒ qún。
yuàn wèi nán líu jǐng,
chí guāng jiàn wǒ jūn。
nán guó yǒu jiā rén,
róng huá ruò táo lǐ。
zhāo yóu jiāng běi àn,
xī sù xiāo xiāng zhǐ。
shí sú bó zhū yán,
shúi wèi fā hào chǐ。
fǔ yǎng sùi jiāng mù,
róng yào nán jǐu shì。
pū fū zǎo yán jià,
wú jiāng yuǎn xíng yóu。
yuǎn yóu yù hé zhī,
wú guó wèi wǒ chóu。
jiāng chěng wàn lǐ tú,
dōng lù zǐ zú yóu。
jiāng jiè duō bēi fēng,
huái sì chí jí líu。
yuàn yù yī qīng jì,
xī zāi wú fāng zhōu。
xián jū fēi wú zhì,
gān xīn fù guó yōu。
fēi guān bǎi yú chǐ,
lín yǒu yù líng xuān。
yuǎn wàng zhōu qiān lǐ,
zhāo xī jiàn píng yuán。
liè shì duō bēi xīn,
xiǎo rén tōu zì xián。
guó chóu liàng bù sāi,
gān xīn sī sāng yuán。
fǔ jiàn xī nán wàng,
sī yù fù tài shān。
xián jí bēi shēng fā,
líng wǒ kāng kǎi yán。
lǎn yī chū zhōng gūi,
xiāo yáo bù liǎng yíng。
xián fáng hé jì mò,
lv̀ cǎo bèi jiē tíng。
kōng shì zì shēng fēng,
bǎi niǎo piān nán zhēng。
chūn sī zǐ kě wàng,
yōu qī yǔ wǒ bìng。
jiā rén zài yuǎn dùn,
qiè shēn dān qiě qióng。
huān hùi nán zài yù,
zhī lán bù zhòng róng。
rén jiē qì jìu ài,
jūn qǐ ruò píng shēng。
jì sōng wèi nv̌ luó,
yī shǔi rú fú píng。
jī j ī shēn fèng jīn dài,
zhāo xī bù duò qīng。
tǎng zhōng gù xì ēn,
yǒng fù wǒ zhōng qíng。

曹植

曹植(192-232),字子建,沛国谯(今安徽省亳州市)人。三国曹魏著名文学家,建安文学代表人物。魏武帝曹操之子,魏文帝曹丕之弟,生前曾为陈王,去世后谥号“思”,因此又称陈思王。后人因他文学上的造诣而将他与曹操、曹丕合称为“三曹”,南朝宋文学家谢灵运更有“天下才有一石,曹子建独占八斗”的评价。王士祯尝论汉魏以来二千年间诗家堪称“仙才”者,曹植、李白、苏轼三人耳。

Processed in 0.278966 Second , 301 querys.