"唤起娉婷" 诗句出自清代诗人陈洵《三姝媚 午窗假寐,姬人为供给红梅枝,既觉始见之,时得彊村翁寄词,有“风怀销尽”语,遂下一转语作我发端》
sān shū mèi wǔ chuāng jiǎ mèi,jī rén wèi gōng gěi hóng méi zhī,jì jué shǐ jiàn zhī,shí dé qiáng cūn wēng jì cí,yǒu “ fēng huái xiāo jǐn ” yǔ,sùi xià yī zhuǎn yǔ zuò wǒ fā duān
fēng huái xiāo wèi jǐn。
yòu lián lóng xīn zhuāng,
màn yín huā xìn。
jìng rì xián mén,
zhù fēng huá yī jìu,
hǎo chūn yí chèn。
huàn qǐ pīng tíng,
yìng wèi dǒu 、 xīn cí jiāo yùn。
zì zhào xī lián,
zhòng fú yàn zhī,
cùi zūn qián jìn。
xīn shì huáng hūn qiān yǐn。
xiě yàn qū jiāng tíng,
gù gōng yí hèn。
dàn bó zhòng lái,
suàn zì rán gū mèi,
wù gē súi fēn。
yǎn yì hóng qíng,
shúi gèng niàn 、 yù xiāo qī sǔn。
liào dōng fēng bù guǎn,
qīng hán pīn rěn。
陈洵(1871—1942),字述叔,别号海绡,是广东江门市潮连芝山人(前属新会县潮连乡),生于清朝同治十年(1871年) 。少有才思,聪慧非凡,尤好填词。光绪间曾补南海县学生员。后客游江西十余年,风尘仆仆,蹇滞殊甚。返回广州之后为童子师,设馆于广州西关,以舌耕糊口,生活穷窘。辛亥(1911年)革命后,受到新潮流的影响,思想有所变化,是年在广州加入南国诗社。晚岁教授广州中山大学。