"冬青更愁绝" 诗句出自清代诗人陈洵《应天长 庚午秋,谒彊村翁沪上,日坐思悲阁谈词,吴湖帆为图以张之。赋此报湖帆,并索翁和》
yìng tiān cháng gēng wǔ qīu,yè qiáng cūn wēng hù shàng,rì zuò sī bēi gé tán cí,wú hú fān wèi tú yǐ zhāng zhī。fù cǐ bào hú fān,bìng suǒ wēng hé
wáng fēng wěi cǎo,
sāo fù yuàn lán,
wēi xián sī kǔ shúi shuō。
zuò dùi sù qīu yáo luò。
fāng fēi yǔ tí juè。
yín hú yǒng 、 shuāng liàn fā。
qiǎo wèi jué,
cùi xiāo hóng xiē。
zhèn xián xiě,
jiě dài pī jīn,
mǎn zuò xiāng fā。
cháng hèn fù lí yuán,
sì jǐn hú shān,
nán dù fā qī yān。
kuàng shì lèi kū tí yǔ,
dōng qīng gèng chóu jué。
xié yáng shì,
rén shì bié。
zěn liào lǐ 、 cǐ jiān qíng qiē。
huà tú zhǎn 、 hòu shì rú jīn,
hé chù fēng yuè。
陈洵(1871—1942),字述叔,别号海绡,是广东江门市潮连芝山人(前属新会县潮连乡),生于清朝同治十年(1871年) 。少有才思,聪慧非凡,尤好填词。光绪间曾补南海县学生员。后客游江西十余年,风尘仆仆,蹇滞殊甚。返回广州之后为童子师,设馆于广州西关,以舌耕糊口,生活穷窘。辛亥(1911年)革命后,受到新潮流的影响,思想有所变化,是年在广州加入南国诗社。晚岁教授广州中山大学。