"山残水剩无才思" 诗句出自清代诗人陈洵《倾杯乐 春游和六禾》
《倾杯乐 春游和六禾》 拼音标注
qīng bēi lè chūn yóu hé lìu hé
zhù lǐu hú biān,
kāi huā mò shàng,
yóu qíng huàn qǐ。
biàn fān jǐn 、 nián nián fěn běn,
dū rén zhēng kàn,
fēng guāng liáng shì。
shān cán shǔi shèng wú cái sī。
yǒng líng bō lù,
tiān le jī fēn luō qǐ。
fàng huái xū zhàng,
bàn miàn sī cōng wèi yǐ。
chí guǎn chěng 、 jiā jiā fāng jì。
pà shàng lè yú hán qī mèng dǐ。
xiǎng dié wài 、 bié rào chūn kuān,
jī hóng jìng chū shēn wěi。
shén shì biàn 、 chàng hóng yě cùi。
yī jìu mì 、 xián yín xián zùi。
yuàn chù chù,
xīu wù le 、 fān fēng cì dì。
《倾杯乐 春游和六禾》 作者简介
陈洵(1871—1942),字述叔,别号海绡,是广东江门市潮连芝山人(前属新会县潮连乡),生于清朝同治十年(1871年) 。少有才思,聪慧非凡,尤好填词。光绪间曾补南海县学生员。后客游江西十余年,风尘仆仆,蹇滞殊甚。返回广州之后为童子师,设馆于广州西关,以舌耕糊口,生活穷窘。辛亥(1911年)革命后,受到新潮流的影响,思想有所变化,是年在广州加入南国诗社。晚岁教授广州中山大学。