"甘霖雨下土" 诗句出自明代诗人陈献章《题端阳李太守甘霖重应卷》
《题端阳李太守甘霖重应卷》 拼音标注
tí duān yáng lǐ tài shǒu gān lín zhòng yìng juàn
líng nán míng cì shǐ,
duān yáng yǒu chéng jī。
duān yáng wèn wèi shúi,
cháng shā chúi lìng dé。
yuē wéi cháng shā gōng,
shàn fēi yī dài jī。
qù nián miáo yù gǎo,
gōng qǐn bù ān xí。
shǒu nián yī zhù xiāng,
xū yú jiàn zhāo jiǎ。
jīn nián shì fù rán,
sī mín xīn mù jí。
gān lín yǔ xià tǔ,
jiāo yě wàng sì sāi。
pāng tuó jí lín rǎng,
qīu tián zú mín shí。
gōng hùi níng yǒu xīn,
sī mín gǎn gōng dé。
kǒu sòng sùi chéng bēi,
jǔ shǒu huán jiā é。
ān dé cháng shā gōng,
wèi wǒ dà bāng bó。
zuò lìng shí jùn nèi,
guǎng bù yáng chūn zé。
lv́ yán xīng xiào tì,
sì yě wú dào zéi。
gòng yù tài hé chūn,
yīn yūn xiè fǎn cè。
《题端阳李太守甘霖重应卷》 作者简介
(1428—1500)明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。