"孤臣独有滃洲张" 诗句出自清代诗人陈文述《南屏吊明兵部尚书张忠烈公墓同舍弟寿苏作》
甲申以后南都亡,鲁王监国先唐王。
钱沈两公已前死,孤臣独有滃洲张。
公心奉鲁兼和唐,丹忱耿耿惟高皇。
颁诏通使礼所有,隆准支派皆天潢。
鲁王兵败入闽境,谁其主者张名振。
唐王前死郑帅骄,饩馈惟修寓公敬。
公心奉鲁乃和郑,海上联军军势盛。
终挟郑师溯江上,一夕烽连京口镇。
上游郡县纷来归,控扼江楚横旌旗。
王师不来郑不走,孝陵云树生光辉。
岂料师熸挂帆去,江督屯兵扼归路。
孤军无继士卒散,夜走空山倦徒步。
入险出险归天台,妇子感泣父老哀。
桑榆末路思再奋,旧时部曲还归来。
桂王立滇名更正,监国去号归同姓。
郑师取台休士卒,两岛孤悬待天命。
滇中既陷蛟龙升,郑帅继死鲁亦甍。
从此孤臣更无望,痛哭天地悲山陵。
散军归去居悬岙,海上寒潮共悲啸。
昔为崖山今首阳,古今忠义同凭吊。
夜深故校潜缚公,从容就义全孤忠。
门生参军及舟子,感君忠义皆相从。
遗诗自爱青山色,思葬于坟岳坟侧。
可怜遭际视两公,凭藉无资心更恻。
沈公完节金陵城,归骨无地悲同盟。
钱公有墓在黄蘖,三忠海上垂其名。
我寻公墓南屏下,朱鸟招魂泪盈把。
长松风卷怒涛来,仿佛云旗与风马。
nán píng diào míng bīng bù shàng shū zhāng zhōng liè gōng mù tóng shè dì shòu sū zuò
jiǎ shēn yǐ hòu nán dū wáng,
lǔ wáng jiān guó xiān táng wáng。
qián shěn liǎng gōng yǐ qián sǐ,
gū chén dú yǒu wěng zhōu zhāng。
gōng xīn fèng lǔ jiān hé táng,
dān chén gěng gěng wéi gāo huáng。
bān zhào tōng shǐ lǐ suǒ yǒu,
lóng zhǔn zhī pài jiē tiān huáng。
lǔ wáng bīng bài rù mǐn jìng,
shúi qí zhǔ zhě zhāng míng zhèn。
táng wáng qián sǐ zhèng shuài jiāo,
xì kùi wéi xīu yù gōng jìng。
gōng xīn fèng lǔ nǎi hé zhèng,
hǎi shàng lián jūn jūn shì shèng。
zhōng xié zhèng shī sù jiāng shàng,
yī xī fēng lián jīng kǒu zhèn。
shàng yóu jùn xiàn fēn lái gūi,
kòng è jiāng chǔ héng jīng qí。
wáng shī bù lái zhèng bù zǒu,
xiào líng yún shù shēng guāng hūi。
qǐ liào shī jiān guà fān qù,
jiāng dū tún bīng è gūi lù。
gū jūn wú jì shì zú sàn,
yè zǒu kōng shān juàn tú bù。
rù xiǎn chū xiǎn gūi tiān tái,
fù zǐ gǎn qì fù lǎo āi。
sāng yú mò lù sī zài fèn,
jìu shí bù qū huán gūi lái。
gùi wáng lì diān míng gèng zhèng,
jiān guó qù hào gūi tóng xìng。
zhèng shī qǔ tái xīu shì zú,
liǎng dǎo gū xuán dài tiān mìng。
diān zhōng jì xiàn jiāo lóng shēng,
zhèng shuài jì sǐ lǔ yì méng。
cóng cǐ gū chén gèng wú wàng,
tòng kū tiān dì bēi shān líng。
sàn jūn gūi qù jū xuán ào,
hǎi shàng hán cháo gòng bēi xiào。
xī wèi yá shān jīn shǒu yáng,
gǔ jīn zhōng yì tóng píng diào。
yè shēn gù xiào qián fú gōng,
cóng róng jìu yì quán gū zhōng。
mén shēng cān jūn jí zhōu zǐ,
gǎn jūn zhōng yì jiē xiāng cóng。
yí shī zì ài qīng shān sè,
sī zàng yú fén yuè fén cè。
kě lián zāo jì shì liǎng gōng,
píng jiè wú zī xīn gèng cè。
shěn gōng wán jié jīn líng chéng,
gūi gǔ wú dì bēi tóng méng。
qián gōng yǒu mù zài huáng niè,
sān zhōng hǎi shàng chúi qí míng。
wǒ xún gōng mù nán píng xià,
zhū niǎo zhāo hún lèi yíng bǎ。
cháng sōng fēng juàn nù tāo lái,
fǎng fó yún qí yǔ fēng mǎ。
陈文述(1771~1843)初名文杰,字谱香,又字隽甫、云伯,英白,后改名文述,别号元龙、退庵、云伯,又号碧城外史、颐道居士、莲可居士等,钱塘(今浙江杭州)人。嘉庆时举人,官昭文、全椒等知县。诗学吴梅村、钱牧斋,博雅绮丽,在京师与杨芳灿齐名,时称“杨陈”,著有《碧城诗馆诗钞》、《颐道堂集》等。