"小桥流水深复深" 诗句出自明代诗人陈烓《德符侄请为汪时勉题谢廷循山水图》
扶桑日出高千丈,闭却衡茅谢尘鞅。
烟篆渐消石髓香,每忆丹青惬幽赏。
小阮叩门持轴来,披图一玩烦襟开。
云是汪君最潇洒,博古重文亦妙哉。
眼看此图如初夏,重林叠嶂相高下。
老松号风白昼寒,飞泉漱石丹厓泻。
千峰万峰天地钟,巨灵劈断真奇功。
水石奔冲跃骏马,楼台掩映森苍龙。
岿然梵刹倚空表,俯视沧溟一杯小。
老僧入定不出门,隐隐钟声度林杪。
小桥流水深复深,云护碧干团清阴。
策蹇杖藜谁氏子,青天破帽随瑶琴。
石径萦纡少车马,草堂中有读书者。
说秦有术陋苏张,相汉何能追董贾。
两翁坐对话同心,十载归来卧朝簪。
南薰拂拂披满座,水花弄影浮衣襟。
获麟细谈伤国史,日午酣歌犹未已。
遥空雨歇断虹明,列岫层层献青紫。
片帆何处送小舟,乘风载酒逐江流。
山中有约扫苔石,一饮共洗千古愁。
相逢倾盖浑如故,杯酒论情宁论数。
溪鱼吹破浪花腥,野鸟啄残庭树暮。
胸次悠然浩无垠,从教台阁书奇勋。
太上道德端可仰,浮世功名奚足云。
吁嗟此景果何有,道子王维去已久。
谁家术者巧摹临,笔端造化传不朽。
我喜近得脱樊笼,沧浪一曲清尘胸。
仰天倚剑发长啸,懒云堕地空重重。
安能呼起画中人,相与谈笑倾一斗。
挥汗题诗寄汪君,莫把樽前轻覆瓿。
《德符侄请为汪时勉题谢廷循山水图》 拼音标注
dé fú zhí qǐng wèi wāng shí miǎn tí xiè tíng xún shān shǔi tú
fú sāng rì chū gāo qiān zhàng,
bì què héng máo xiè chén yǎng。
yān zhuàn jiàn xiāo shí sǔi xiāng,
měi yì dān qīng qiè yōu shǎng。
xiǎo ruǎn kòu mén chí zhóu lái,
pī tú yī wán fán jīn kāi。
yún shì wāng jūn zùi xiāo sǎ,
bó gǔ zhòng wén yì miào zāi。
yǎn kàn cǐ tú rú chū xià,
zhòng lín dié zhàng xiāng gāo xià。
lǎo sōng hào fēng bái zhòu hán,
fēi quán shù shí dān yá xiè。
qiān fēng wàn fēng tiān dì zhōng,
jù líng pī duàn zhēn qí gōng。
shǔi shí bēn chōng yuè jùn mǎ,
lóu tái yǎn yìng sēn cāng lóng。
kūi rán fàn chà yǐ kōng biǎo,
fǔ shì cāng míng yī bēi xiǎo。
lǎo sēng rù dìng bù chū mén,
yǐn yǐn zhōng shēng dù lín miǎo。
xiǎo qiáo líu shǔi shēn fù shēn,
yún hù bì gān tuán qīng yīn。
cè jiǎn zhàng lí shúi shì zǐ,
qīng tiān pò mào súi yáo qín。
shí jìng yíng yū shǎo chē mǎ,
cǎo táng zhōng yǒu dú shū zhě。
shuō qín yǒu zhú lòu sū zhāng,
xiāng hàn hé néng zhūi dǒng jiǎ。
liǎng wēng zuò dùi huà tóng xīn,
shí zài gūi lái wò zhāo zān。
nán xūn fú fú pī mǎn zuò,
shǔi huā nòng yǐng fú yī jīn。
huò lín xì tán shāng guó shǐ,
rì wǔ hān gē yóu wèi yǐ。
yáo kōng yǔ xiē duàn hóng míng,
liè xìu céng céng xiàn qīng zǐ。
piàn fān hé chù sòng xiǎo zhōu,
chéng fēng zài jǐu zhú jiāng líu。
shān zhōng yǒu yuē sǎo tái shí,
yī yǐn gòng xǐ qiān gǔ chóu。
xiāng féng qīng gài hún rú gù,
bēi jǐu lùn qíng níng lùn shù。
xī yú chūi pò làng huā xīng,
yě niǎo zhuó cán tíng shù mù。
xiōng cì yōu rán hào wú yín,
cóng jiào tái gé shū qí xūn。
tài shàng dào dé duān kě yǎng,
fú shì gōng míng xī zú yún。
xū jiē cǐ jǐng guǒ hé yǒu,
dào zǐ wáng wéi qù yǐ jǐu。
shúi jiā zhú zhě qiǎo mó lín,
bǐ duān zào huà chuán bù xǐu。
wǒ xǐ jìn dé tuō fán lóng,
cāng làng yī qū qīng chén xiōng。
yǎng tiān yǐ jiàn fā cháng xiào,
lǎn yún duò dì kōng zhòng zhòng。
ān néng hū qǐ huà zhōng rén,
xiāng yǔ tán xiào qīng yī dǒu。
hūi hàn tí shī jì wāng jūn,
mò bǎ zūn qián qīng fù pǒu。
《德符侄请为汪时勉题谢廷循山水图》 作者简介
陈烓(1449~1527年),陈叔刚胞侄,字文用,号蒙庵,晚号留余。明成化十四年(1478年)进士,任潮州推官,饶平山民抗拒官府苛税,陈烓前往处置,十日即告安定。他巡行之处,冤民有从数百里外前往告状者,立即判决,案无滞留。后升南京御史,巡视两浙,奏劾贪吏监司以下13人,名声大起。弘治元年(1488年),陈烓上疏奏苏民困等8事,均被采纳,后升广西佥事、浙江佥事,以病辞归。