"白杨风雨" 诗句出自明代诗人陈霆《酹江月 题陈都宪希冉双薤合藏卷》
《酹江月 题陈都宪希冉双薤合藏卷》 拼音标注
lèi jiāng yuè tí chén dū xiàn xī rǎn shuāng xiè hé cáng juàn
bái yáng fēng yǔ,
suàn tiān yá 、 guò le jī fān hán shí。
shúi xìn kè chuáng hú dié mèng,
jìng zuò yóu hún jī pò。
dù yǔ nán gūi,
xiè gē shúi jǔ,
yún miǎo jī shān kū。
zǎn fēng wú zhǔ,
tǔ huā níng mǎn cāng bì。
zǎo shì tiān dào fēi yú,
rén rén yǒu hòu,
lán xiè sūn zhī chū。
páo hù bù shī biē shí bài,
lái fǎng cāng wú jīng jí。
jiàn hé lóng jīn,
hè gūi huá biǎo,
zhòng yì lán tíng mò。
kōng shān jiǎo yuè,
wù huá guāng shè shuāng bì。
《酹江月 题陈都宪希冉双薤合藏卷》 作者简介
陈霆(约1477年-1550年),字声伯,号水南,浙江德清县人。明朝官员,学者。弘治十五年(1502年)中进士,官刑科给事中。为人耿直。正德元年(1506年),因上书弹劾张瑜,被其同党刘瑾陷害入狱。刘瑾被诛后,复官刑部主事,次年出任山西提学佥事。不久辞官回乡,隐居著述。著有《仙潭志》、《两山墨谈》、《水南稿》、《清山堂诗话》、《清山堂词话》等。