“长剑可倒拄”这段文字出自哪里?

上一句:青空撑孤亭

“长剑可倒拄”出自清代诗人陈寿祺的诗句: 《过枫岭》

下一句:坠涧隔千寻

《过枫岭》 拼音标注

guò fēng líng
xī xíng chū fēng guān,
rì jiǎo qiān zhàng wǔ。
jué dèng fú sǔn yú,
mén luó cái yī lv̌。
zhēng róng dà gān tóu,
lián fēng jiē shù wǔ。
líng bàn lù fēng dūn,
chì hòu jìng lóu lǔ。
hǎi tiān héng cāng cāng,
wàn lǐ kòng yī zhù。
dì xiǎn fēi rén gōng,
zhēn zǎi wèi zhī zhǔ。
dòng yún yù niàng xuě,
fēng lì jiàn rú nú。
niǎo lì chóu fēi chí,
tiān cháng jué mèng kǔ。
qīng kōng chēng gū tíng,
cháng jiàn kě dǎo zhǔ。
zhùi jiàn gé qiān xún,
yán yuán bù gǎn fǔ。
quán yí yǒng yuè líu,
shí yǔ yǔn xīng gǔ。
chí cǐ xiè yuè rén,
hé bì yǔ tiān mǔ。

《过枫岭》 作者简介

陈寿祺

陈寿祺(1771—1834),清代儒学家。字恭甫、介祥、苇仁,号左海、梅修,晚号隐屏山人,福建侯官(今福州)人。嘉庆四年进士,十四年充会试同考官,父母殁后不出仕,主讲鳌峰、清源书院多年,有《左海全集》。

Processed in 0.286960 Second , 209 querys.