"兵农素和辑" 诗句出自清代诗人陈鹏年《壬辰仲冬费滋衡江服懿林中山苏梅仙枉集寓斋用海日生残夜江春入旧年为韵分得生入二字》
rén chén zhòng dōng fèi zī héng jiāng fú yì lín zhōng shān sū méi xiān wǎng jí yù zhāi yòng hǎi rì shēng cán yè jiāng chūn rù jìu nián wèi yùn fēn dé shēng rù èr zì
qióng dōng zài shēn gǔ,
jì mò huái yǒu shēng。
qǐ qī jiāng shàng fān,
sùi cǐ shān zhōng xíng。
shān zhōng hé suǒ yǒu ?
zhuó jǐu chén lì gēng。
tóng xīn sì wǔ rén,
huái bào gè xiāng qīng。
míng yuè cóng dōng lái,
shuāng lù hào yǐ yíng。
níng zhī yè jiāng bàn,
yáo qín zhuǎn qī qīng。
tóng zùi zé dāng zhū,
tiān wáng hé shèng míng。
wén zhāng gù xiǎo jì,
zhēn zhòng tóng huáng héng。
zì fēi yáo shùn shí,
nán miǎn shì wǎng yīng。
xiǎo rén gùi gǒu quán,
jūn zǐ wèi lìng míng。
ōu méng shèn chóu lv̌,
gè lì yǐ píng yíng。
fèi jiāng míng xià shì,
sǎ luò fù piān shí。
kuàng yǒu lín yǔ sū,
gāo kuáng měi xiāng jí。
dú xiào lǎo chén rán,
chóng yú tú zhí shí。
dān fáng jìng wú shì,
liáng péng ǒu rán jí。
shān gāo zhòng lài sù,
dì zuò kě hū xī。
jǐu lán bù shān jiāo,
yáo qīng ruò gǒng yī。
niàn zī tiě wèng chéng,
bīng nóng sù hé jí。
wàn jǐng suǒ hán yān,
rì mù jūn shēng rù。
dōng nán kòng cāng hǎi,
zhēng tú zài xián xí。
jìn wén lóu chuán jūn,
bēn jīng hǒu shān lì。
réng láo zhì zūn gù,
guān gài jiāo chí jí。
yáng zǐ shèng fān qiáng,
xiāo xiāng yì suō lì。
ān dé chèn dōng fēng,
xì yǔ chūn chuán shī。
(1663—1723)清湖南湘潭人,字北溟,又字沧洲。康熙三十年进士,授浙江西安知县。历浙江西安、江南山阳知县,累擢为江宁知府。四十四年,圣祖南巡时,总督阿山欲加赋为供应之用,鹏年力持不可而止。事后,被借故诬劾下狱,江宁人为之罢市,终仍夺官。后再起为苏州知府,官至河道总督,卒于任。卒谥恪勤。有《道荣堂文集》、《喝月词》、《历仕政略》、《河工条约》等。