"谁使居人群" 诗句出自明代诗人陈谟《游天庆观登众妙堂兴叹堂有玄元像奇古而苏公小大二碑及居士泉皆废盖戎卒居之》
yóu tiān qìng guān dēng zhòng miào táng xīng tàn táng yǒu xuán yuán xiàng qí gǔ ér sū gōng xiǎo dà èr bēi jí jū shì quán jiē fèi gài róng zú jū zhī
lín gōng zhái dōu móu,
xiè wū zhòng miào mén。
shì kūi dǎo yī zhēn,
shàng yǒu méi shān wén。
shàng táng luō ér fù,
xià táng sì jī tún。
sù xiàng gǔ qiě qí,
jī shǒu xuán yuán jūn。
duān jū yàn mù qīng,
shúi shǐ jū rén qún。
yì yǒu jū shì quán,
chéng yuán wèi zhī hūn。
nà wú yī cùn xiáo,
kě xǐ qiān zhàng hún。
(1305—1400)元明间江西泰和人,字一德。幼能诗文,尤精经学,旁及子史百家。隐居不求仕,而究心经世之务。尝谓学必敦本,必先变化气质,若礼乐、刑政、钱谷、甲兵、度数之详,亦不可不讲习。洪武初征至京师议礼,宋濂等请留为国学师,引疾辞。家居教授,屡应聘为江浙考试官。学者称海桑先生。有《海桑集》。