“落景伤倚闾”这段文字出自哪里?

上一句:綵衣化为衰

“落景伤倚闾”出自明代诗人陈谟的诗句: 《吴孝廉九皋归舒城》

下一句:陟屺歌白华

wú xiào lián jǐu gāo gūi shū chéng
huáng lú rì xiāo sè,
bīn hóng niàn cháng tú。
chén xīng xiè zhí yǒu,
yù fā réng xú qū。
qǐng wèi jūn zǐ xíng,
yán sòng xiào lián chē。
shǔi yǒu shēn qián yú,
lín yǒu fǎn bǔ wū。
cǎi yī huà wèi shuāi,
luò jǐng shāng yǐ lv́。
zhì qǐ gē bái huá,
fēi yún zēng yù yū。
fèng huáng yǒu dān xué,
yǎo tiǎo lín gǔ shū。
lǐ quán pēn yán ā,
zhú shí chúi tíng chú。
yǐn zhuó ài yǔ máo,
tā nián yù rùi tú。
yuàn jūn chóng lìng dé,
jīn yù jiān bù yú。

陈谟

(1305—1400)元明间江西泰和人,字一德。幼能诗文,尤精经学,旁及子史百家。隐居不求仕,而究心经世之务。尝谓学必敦本,必先变化气质,若礼乐、刑政、钱谷、甲兵、度数之详,亦不可不讲习。洪武初征至京师议礼,宋濂等请留为国学师,引疾辞。家居教授,屡应聘为江浙考试官。学者称海桑先生。有《海桑集》。

Processed in 0.093457 Second , 221 querys.