kāi xuán táng xià yǒu liǎng yàn hù yù pén chí wáng zhēn rén mìng gōng hùi wèi tú
yù zhǔ shān qián zǐ yàn fēi,
zhēn rén yàn zuò jǐu wàng jī。
yú bù xī shǔi lián tiān bì,
zhǐ jiè pén chí wǎn yǔ yī。
(1288—1343)元兴化莆田人,字众仲。幼孤,笃志于学,不以生业为务。以荐为闽海儒学官。游京师,虞集见其文,称其博学多闻。荐除国子助教。出为江浙儒学副提举。顺帝至正初,累官国子监丞卒。有《安雅堂集》。